Những bài thơ về thú vui hồn nhiên, ngây thơ được nhiều bạn trẻ yêu thương thích, phân tách sẻ cảm xúc của mình, thái độ tích cực để cuộc sống đời thường ngày càng xuất sắc đẹp hơn. Những bài bác thơ hay, dạt dào cảm giác sẽ có lại cho chính mình nguồn cảm giác trong cuộc sống, đó là liều thuốc tinh thần, giúp bạn vượt qua phần nhiều sóng gió để đạt tới thành công. Ngay dưới đây, mời các bạn cùng tham khảo nhé.

Bạn đang xem: Nụ cười trẻ thơ hồn nhiên


Thơ về nụ cười hồn nhiên

Những bài thơ về nụ cười hồn nhiên bên dưới đây chia sẻ rầm rầm bên trên mạng xã hội, luôn luôn dễ lấn sân vào lòng bạn và hốt triệu like từ dân cư mạng. Cùng nhau cập nhật và sàng lọc câu thơ hay, tuyệt hảo nhất sau đây nhé.

*
*
*
*
*
*
*

Nụ Cười với Giọt Lệ

Tác giả: BS.Bạch Liên

Cười em nhé đừng lúc nào rơi lệ Dẫu nhức thương hãy cứ mĩm môi mỉm cười Rồi đêm về nước mắt lại tuôn rơi mỉm cười lên em do đời là gắng đó

Cười đi em nhằm trời thôi giông gió Để mây hồng trãi khắp tận trời xa Rồi đêm về rơi lệ một mình ta Vì bạn rời xa tầm tay với.

Nước đôi mắt rơi nếu làm cho vơi sầu muộn Thì em ơi em hãy khóc thật các Để đêm nhiều năm thiêu đốt nỗi cô liêu Để nước mắt không còn vương vấn mãi Để ngày mai lúc bình minh trở về Mĩm môi cười em nhé hết sầu đau

Cuộc đời em như 1 giấc nằm mơ Khi thức giấc giấc mây hồng giăng khắp lối Để đời em thôi không hề đêm tối lặng lẽ âm thầm buồn nhỏ tuổi lệ đếm sao khuya

Cười đi em nước mắt rồi cũng biến thành Không rơi hoài buồn lặng lẽ âm thầm minh em!….

Giọt Nước Mắt

Thơ: Hoàng Lan

Giọt nước đôi mắt em dành cho anh đó Thấm vào đâu anh có biết hay không Tháng với năm cứ mãi mãi xuôi dòng Cả tư mùa chuyển phiên vòng thương và nhớ

Giọt nước mắt âm thầm rơi duyên nợ Theo dòng đời trằn trọc nhịp thời gian Nguyệt tơ sao gieo cay đắng bẽ bàng Để song tim tưởng ngàng trong tiếc nuối nuối

Giọt nước mắt, niềm vui xen hờn tủi Ngọt, mặn, cay đôi môi đỏ hương thơm nồng Ngày anh về còn xa lắm đề xuất không? Đừng trả lời, nhằm em muốn em đợi

Giọt nước mắt theo tháng ngày hy vọng mỏi giành riêng cho anh lúc mỗi độ trăng tròn dịp anh bi đát nhìn trăng làm việc đầu non nụ cười em còn lộng lẫy ngấn lệ…! HL

KHÓC

– Thơ: Tùng Trần

Chẳng lúc nào người bọn ông trường đoản cú khóc vì chưng nỗi bi đát dấu tận đáy trung tâm can Nước mắt không rơi dù đời thiến nạn mà lại sẽ rơi theo bóng dáng một người.

Khi một mình nước đôi mắt cứ từ rơi vì chưng thấy hồn mình đùa vơi hoang dại vày nuối nuối tiếc một dáng hình xa mãi Biết tim nhức khắc khoải, lệ tuôn sầu.

Đời rộng nhiều năm tìm ai đó nơi đâu ? Đường hạnh phúc lại một lượt lỡ hẹn trong lòng anh ký kết ức còn toàn cục Tiếc một đợt lỗi hẹn nhằm mất nhau …!

Đến hiện nay nước mắt trực đêm thâu thương nhớ em trái tim buồn, mắt đỏ Xin gửi tình này vào vào mây gió. Do nhớ nhiều! ai đó… để tim đau..!

Nụ cười cợt Không Vui

Thơ: Tùng Trần

Có phần đa thứ tưởng chừng như đơn giản Mà bội nghĩa tiền muôn vạn chẳng thể mua Nhưng bao gồm thứ người túng bấn lại thừa Chỉ tiếc rằng cuộc đời chưa bởi phẳng

Nên mỗi cá nhân có thai trời khoảng lặng cuộc đời này ai đặng không còn được đâu Kẻ trắng tay ý muốn hai chữ thanh lịch giàu người cao sang yêu cầu nào đâu mãi mãi

Nên nhiều lúc lệ bờ ngươi tuôn chảy không hẳn là lòng hoang hoải lẻ loi Bởi thú vui và niềm hạnh phúc vô bờ bỗng dưng ùa đến bất ngờ như sóng vỗ

Nước đôi mắt rơi không hẳn vì đau khổ Cười vững chắc gì là bến đỗ an vui Nước đôi mắt rơi vì cuộc đời niềm hạnh phúc Miệng mỉm cười có những lúc giấu niềm đau

Trên đây là những bài xích thơ về nụ cười hồn nhiên giỏi nhất, có lại cho người đọc nhiều cảm xúc thú vị như tiếp thêm một mối cung cấp sức sống mới. Nếu quý người hâm mộ yêu thích các vần thơ giỏi thì đừng bỏ lỡ những tin tức trên trang nhé. Hẹn gặp gỡ lại chúng ta ở bài viết sau!

Xóm nhỏ, chiều nào thì cũng rộn ràng. Một phần, nhờ vây cánh trẻ con. Chớ thây ai suy nghĩ, lo toan, vội vàng sẵn sàng bữa ăn uống sau một ngày bận rộn, những đôi mắt trong veo chỉ biết rằng, vùng phía đằng trước là rượu cồn đất đỏ nhằm xúc, nhằm nặn; mặt đám khu đất trống là địa điểm để tạt lon và hồ hết đám cây trở nên nơi ẩn nấp trong trò đùa năm mười.Bạn đang xem: nụ cười trẻ thơ hồn nhiên

Hết năm mười, dragon rắn lên mây lại u quạ. Chúng cứ chạy lon ton. Đầu tóc xệp dính mồ hôi, quần áo lấm lem những vết bụi đường. Giọng thì vang xóm. Cơ hội cười, lúc hét, thời điểm la lối chỉ để thổ lộ đúng sai trong một trò đùa gay cấn. Nhận thấy đám con nít vô tư náo nhiệt, bạn lớn nhiều lúc cũng thấy vai trung phong hồn con trẻ lại.

Ở xóm, riết, ai cũng quen cái cảnh những âm nhạc vang trời của không ít bà người mẹ khi gọi nhỏ về nhà tắm rửa, ăn uống cơm. Đáp lại mọi lời gọi là việc năn nỉ: “cho con thêm xíu nữa”, “con về ngay lập tức đây”… mà lại mặt trời khuất núi, cả nhóm vẫn mê mải với đều trò chơi không tên. Rồi rón rén mò về đơn vị khi đèn con đường rực sáng.

Trẻ con hồn nhiên, vô tư tựa như những gì bọn chúng nghĩ. Bởi vì vậy, thú vui trẻ thơ khi nào cũng đẹp. Còn tín đồ lớn thì khác, bị cuốn vào guồng quay cuộc sống, không thoát ra được. Những lúc, nghĩ, sẽ quá lâu rồi chẳng được cười hồn nhiên như một đứa trẻ. Cũng vì thế, nhiều người càng thấy thời gian trôi qua, càng mong mỏi “xin một vé đi tuổi thơ”, trở về thời trẻ em nít. Mà lại đâu phải người nào cũng may mắn đã có được tấm vé khứ hồi.

Chiều nay, quan sát đám trẻ nghỉ ngơi thành thị, hốt nhiên cay cay khi nhớ đến các em bé vùng khó. Trẻ em như búp bên trên cành, nhưng đâu phải chỉ ở địa điểm nào, trẻ em em cũng được tung tăng, chẳng bắt buộc lo toan, chỉ hồn nhiên để vui cười. Cách đây không lâu, tôi đã từng khựng lại trước hình hình ảnh những em nhỏ bé đầu trần, chân đất, mò cua, bắt ốc trong huyết trời giá lạnh. Tôi cũng từng rơm rớm nước mắt khi nhìn thấy một nhỏ xíu gái bé dại thó còng sườn lưng cõng gánh củi lên nhỏ dốc để trở về nhà. Tôi ngẩn fan trước những thú vui tươi, phấn khởi của các em lúc được khách đường xa đến vài viên kẹo ngọt. Những hai con mắt to tròn, lúng liếng cảm ơn như thể vừa cảm nhận một món tiến thưởng to lớn.

Lấp lánh thú vui trẻ thơ. Ảnh minh họa

Dẫu khó, dẫu khổ, dù thiếu thốn, tuy nhiên những đứa trẻ vẫn vô tư, bởi lòng, niềm vui với hiện nay tại. Khuôn mặt trẻ thơ vẫn bừng sáng, lung linh nụ cười. Bởi các em hiểu rằng, mình vẫn trải sang một tuổi thơ ý nghĩa: biết phụ giúp, chia sẻ khó khăn với ba mẹ.

Dù sinh hoạt thôn, làng không tồn tại những khu vui chơi và giải trí như thành thị, nhưng nụ cười trong các em chưa bao giờ tắt. Sau thời hạn phụ giúp tía mẹ, trở về nhà, các em cũng thỏa sức vui cười với đám chúng ta thôn quê. Tôi đã cười như một đứa trẻ khi thấy những em cùng hớn hở, cười thả ga lúc vừa đuổi theo vòng lăn của dòng bánh xe; tôi như sống lại với gần như ngày ấu thơ khi thấy những em ríu rít, rủ nhau hái và phân tách nhau đa số quả nhãn, xoa rừng. Nói về niềm vui làm thế nào cho hết khi thấy các em quây quần mặt nhau, tự làm dòng diều bằng giấy, bằng túi nilong rồi tung tăng chạy thả trên cánh đồng. Rồi cứ thế, hết trò này, những em lại bày nhau làm cà kheo; rủ nhau đi bẻ phần lớn cành cây để chơi banh đũa… đông đảo niềm vui, niềm vui đậm đường nét núi rừng của các em thiệt cuốn hút. Chắc chắn rằng, giữa những âu lo, mệt mỏi, chỉ cần thấy sự hồn nhiên, vô ưu, vô lo của đám trẻ nhỏ dại cũng đủ khiến tâm hồn bạn lớn như trẻ lại.

Những chuyến về với những xã vùng biên luôn luôn để lại những ấn tượng đáng nhớ. Nhưng lại điều nặng nề quên tuyệt nhất vẫn đó là đôi đôi mắt thơ ngây, nụ cười rực rỡ tỏa nắng của đầy đủ đứa con trẻ ở đều ngôi xóm nghèo khó. Các nụ cười không chỉ là để nhớ, nhằm lưu luyến hơn nữa để trăn trở. Mỗi chuyến hành trình trở về, chỉ mong liên kết được với các mạnh hay quân, phần nhiều nhà hảo tâm để sở hữu những phần quà mang đến với các em. Để bữa cơm tất cả thịt, lạnh lạnh bao gồm áo; để những em có không thiếu thốn sách vở, vẻ ngoài học tập mỗi ngày đến trường.

Giữa đông đảo chông chênh của cuộc sống, sự lạc quan, hồn nhiên, ngây thơ của các em lại là liều dung dịch kỳ diệu. Những nụ cười hồn nhiên ấy luôn luôn là hình hình ảnh đẹp với diệu kỳ cơ mà tôi tin chắc rằng, chẳng riêng gì tôi, bất cứ ai cũng muốn được nhìn thấy mỗi ngày.


Tập trung vào thời điểm chúng ta sống, biến mỗi khoảng thời gian rất ngắn trong đời sống thành một phút chốc trẻ thơ với tinh thần khỏe mạnh và mạnh khỏe - là chúng ta có một đời sống trọn vẹn.

Thỉnh thoảng cho chơi công ty một người bạn, tôi dần dần quen thân với em bé nhỏ 3 tuổi của chị. Lúc em bé xíu đã tin cẩn và công ty chúng tôi “thân nhau”, em thường chọn một cuốn sách trên giá chỉ và chúng tôi sẽ phát âm đi đọc lại cuốn sách đó độ lớn mươi mấy lần theo đủ những cách.

Đọc từ đầu đến cuối. Đọc đi hiểu lại một quãng em thích. Giở xem tranh và chỉ trỏ, dìm xét các chi tiết. Đặt câu hỏi và trả lời. Rất có thể đặt cùng một thắc mắc cỡ mươi mấy lần, cùng cũng chừng ấy lần trả lời.


*

Nụ cười trẻ thơ có thể kích đam mê sự yêu thương trong tâm địa hồn những người dân trưởng thành. Ảnh bốn liệu.

Rồi chúng tôi chơi trò đùa với những dụng cụ theo năng lực tưởng tượng vô hạn của em. Thanh gỗ là em mèo. Hòn đá là trái trứng. Nhào bột với nặn bánh bằng giấy được thấm ướt và vò nát. Đóng gần như vai trong tưởng tượng. Gồm lúc shop chúng tôi chơi đuổi bắt vào tiếng mỉm cười khanh khách hàng đầy thích thú của em.

mặc dù không biết, cũng không lưu ý đến nhiều về kiểu cách mọi trang bị vận hành, mà lại em nhỏ nhắn đó đang tận hưởng đời sống sinh động trong phút chốc duy độc nhất của nó, cũng hòa nhập một cách trọn vẹn cùng với sự quản lý của nó. Không hề trật nhịp tuyệt gượng ép.

Tôi ban sơ thường cảm giác khá mệt, còn cảm thấy buồn rầu và tiêu xài thời gian. Sau, cứ mang kệ những chuyện để đùa cùng em. Dần phân biệt sự yêu thích của trẻ nhỏ tuổi đối với mọi gì mình yêu mến là không hề vơi cạn.

Cũng cảm giác mình bị cuốn theo. Có những cụ thể vô cùng bé dại trong bức tranh, dẫu gồm đọc qua bao nhiêu lần cũng không phát hiện ra. Vậy mà lại em liếc qua là thấy, như thể các em bé dại có con mắt nhìn khác hẳn họ vậy.

có lần, tôi dỗ có được một cô bé 4 tuổi nín khóc chỉ bằng phương pháp cùng em ngồi quan cạnh bên đám ruồi bé cả tiếng đồng hồ (không chán).

Thực ra thì việc chẳng gồm gì kỳ diệu. Chỉ là, cô bé xíu đã chú ý sự vật bằng con mắt hoàn toàn tập trung và bằng toàn bộ nhiệt ngày tiết của em thời gian ấy, không hề bị phân tán do những nhiễu cồn xung quanh. Ráng nên, đời sống trong nhỏ mắt trẻ thơ lúc nào thì cũng là tươi mới, chân thực và ngập cả những điều mới lạ.

Bởi con mắt trẻ thơ là: Vào phút chốc ấy, tâm hồn sẽ hòa nhập có tác dụng một với sự sống. Không phân loại ranh giới, không tồn tại thiên kiến tốt sự phán xét nào, không có sự so sánh hay ngụy biện nào. Chỉ đối chọi thuần là cảm nhận, mày mò và vui thích.


*

Ảnh: Phunuonline.

Nhưng, chưa hẳn chỉ là trẻ nhỏ dại mới có-thể với có-quyền làm cho như thế.

Ai cũng từng là con trẻ thơ. Chỉ là chúng ta dần tiến công mất đôi mắt và trí tưởng tượng của đứa con trẻ trong ta kia thôi.

ngay lúc này, ta hoàn toàn có thể đặt hầu như hiểu biết đã thụ dấn về cuộc sống xuống, để dần chế tạo ra dựng lại hầu hết khoảnh-khắc-trẻ-thơ. Bọn họ sẽ tập quan sát lại đời sống bằng đôi mắt trong trẻo ấy.

Không ai bắt chúng ta phải đi trên tuyến đường với một bộ mặt chán ngán, xuất xắc cau có hằm hằm.

Có mọi khoảnh khắc, ta tự dưng ngước quan sát trời với thấy xa lạ trước một greed color ngắt. Tự dưng nghĩ, chuyện ưu phiền trong thâm tâm hãy cứ tạm gác lại. Khi đầu óc nhàn hạ và tối ưu hơn, rất có thể tìm ra một lời giải.

Không độc nhất thiết mang một vẻ mặt ưu bốn và sắt giá để miêu tả sự tráng lệ và trang nghiêm trong lúc có tác dụng việc, học tập hành.

Chúng ta tìm hầu như khoảnh tương khắc trẻ thơ, không tồn tại nghĩa chúng ta phải hót như chim cả ngày, khoa chân múa tay tuyệt chạy nhảy đầm sầm sập. Đó không phải là trẻ thơ.

Trẻ thơ bản chất nằm sinh sống sự hồn nhiên trong bản tính, vô bốn trong quan tiếp giáp và tập trung ở hiện tại tại. Chính là thả hồn vào từng giây khắc sống.

Có đầy đủ lúc ngồi tĩnh lặng ngắm một loại lá rơi.

có khi đi bên trên một con phố đông đúc hít ngửi một mùi hương hoa.

Cũng bao gồm khi chỉ vắng lặng thả lỏng trung ương trí.

Khi vui vẻ có thể nhảy lên với 1 nhành cây. Ngồi một loại xích đu hay thong thả đi chân trằn trên kho bãi cỏ.

Thứ ta ý muốn đó đó là sự vui vẻ trong mỗi khoảnh-khắc-sống.

Đời sống và thú vui ở ngay-đó, hiện hữu ngay trong những chúng ta. Y như bật cười cợt một cái, chỉ việc thả lỏng phiên bản thân là nụ cười có thể nở xòe, rạng rỡ và trong trẻo.

Đó đó là đời sống của bọn chúng ta. Vừa đằng đẵng cũng vừa ngắn ngủi. Là một cuộc chạy mặt đường trường cũng là việc tiếp nối của những đoản thiên. Là 1 trong bức tranh chân thực với hồ hết mảng màu to cùng những chi tiết trang trí nhỏ dại bé, xinh đẹp.

Trong bi thương, những vì sao mong muốn vẫn sáng

“Đếm sao” của Lois Lowry là câu chuyện thâm thúy viết mang đến thiếu nhi vào tiến trình lịch sử ảm đạm của gắng giới, trong sự chiếm phần đóng của Đức Quốc Xã.


*

phiên bản nhạc ai oán của tp phồn hoa

0 101

Tiểu thuyết "Phồn hoa" không chỉ là được viết bằng sự tinh tế trong phòng văn. Sâu thẳm vào từng ngôn từ là hồ hết rung cảm của một tâm hồn khẩn thiết với Thượng Hải (Trung Quốc).


*

có những đời tín đồ trôi trong cam kết ức

0 19

Khi đọc "Sông" của Nguyễn Ngọc Tư, tôi đã nhận ra vài tín hiệu nhận biết quan trọng rõ đường nét về “nỗi đời riêng” của bé người.

Xem thêm: Hình ảnh trước và sau nâng mũi, hình ảnh nâng mũi hàn quốc tại kangnam


*

bỏ ra hơn 40.000 USD để tải ấn phiên bản đầu tiên của cục "Harry Potter"

0 trăng tròn

Người cài cuốn sách vô tình chẳng chú ý tác phẩm giá đắt trên gác xép của bản thân từ năm 2008. Cuốn truyện được đấu giá trực tuyến đường cùng 4 tập khác trong bộ "Harry Potter".