4791


Bạn đang xem: Hóa giải lời nguyền tập 2

*
yuyuxie1011): "Trả lời


*
yuyuxie1011

1152

*

*
traugiavaconon

98


42.8K
“Khanh Khanh! Em sắp bị tiêu diệt rồi!” “Ái Vy đang yêu cầu anh, em đừng có bày trò ra nữa!" thừa Khanh cau chặt mày quan sát cô, bộ dáng khó coi đến cực điểm. Nhưng rất nhanh sau đó liền bình thản trở lại, vội nhanh nhẹn vàng vơ mang chiếc áo khoác dày bên trên ghế rồi gấp vã tách đi. Cạch! Cô nhìn cửa nhà gỗ được sơn color nâu nóng được đóng lại kín đáo như bưng, không còn ép buộc bản thân mà tự do thoải mái ho sặc sụa. “Không chịu đựng được nữa, không chống chịu nổi nữa rồi!” Cô nói rồi vùi phương diện vào vào gối, bình thản chấp nhận dòng tâm huyết theo vùng miệng nhưng mà được hóa giải ra, nhuộm đỏ một mảng gối vốn sạch trơn bằng red color máu. “Không chống chịu nổi nữa rồi.” thế Hỷ cứ thường xuyên nhẩm đi nhẩm lại lời nói đó, không ai oán cản lại mẫu máu nóng cứ ngày một chảy ra. Cần mất hơn tía mươi phút để bình tâm trở lại, cô đi vào phòng tắm, vệ sinh bạn dạng thân rồi một thể tay đem mẫu gối kia vứt luôn vào bịch nilong đen đựng rác. Đứng trước gương một cơ hội thật lâu, cô ban đầu cười tự giễu bộ dạng không đẹp trong gương cơ của mình. Cũng đã rất lâu rồi, cụ Hỷ không trang điểm. Cô quay lại phòng, thản nhiên ngồi cuống rồi dặm một chút ít phấn lên mặt, điểm thêm một ít son. Cũng phải trù trừ thêm một hồi, cô mới kiêu dũng nhấc máy điện thoại cảm ứng thông minh lên nhưng mà gọi: “Anh sắp tới về chưa? Em cảm giác đói rồi. Lát nữa về anh nhớ sở hữu thịt nướng ở cửa ngõ hàng" “Em tất cả lương trọng điểm không? Ái Vy lên cơn sốt vừa được đưa vào bệnh dịch viện, em vậy mà vẫn còn đó tâm trạng ẩm thực ăn uống sao?” “Nếu anh không về tức thì lập tức, chúng ta liền phân tách tay!” cầm cố Hỷ ngay mau lẹ đáp trả lại anh. Cùng mọi người trong nhà lâu như vậy, đương nhiên cô hiểu rõ nếu bản thân không nói ngay có khả năng sẽ bị anh hớt tóc máy trước. “Ấu trĩ!” quá Khanh vẫn là không coi trọng tiếng nói của cô, anh ngồi cạnh bên Ái Vy không phòng bệnh, tắt điện thoại cảm ứng rồi cho vô túi áo. “Khanh Khanh! Anh mau về nhà đi, làm cho vậy không xuất xắc lắm.” “Em lúc nào thì cũng vậy, đừng chỉ nghĩ cho người khác, lo cho doanh nghiệp thì giỏi hơn. Thấy được em nắm này, anh thật sự lo lắng!” Nói rồi liền ôn nhu xoa đầu cô ấy, bảo cô ấy nghỉ ngơi. Ái Vy ngoan ngoãn nghe lời anh nằm xuống, thu minh vào trong chăn. Vì thế một lẽ tất yếu anh sẽ không thấy được thú vui đắc ý trên môi cô ấy. “Cố hỷ ơi nỗ lực Hỷ! Tao đã chiến thắng mày rồi! sau cùng cũng có những lúc tao thành công mày rồi!” Ái Vy sinh hoạt trong chăn cười cho rơi nước mắt, cầm Hỷ phụ thuộc đâu cơ mà từ khi có mặt đã suôn sẻ như vậy, luôn thuận tiện có được đầy đủ thứ như vậy, luôn thành công cô ta như vậy? Ái Vy ko quan tâm. Không tồn tại được thì cướp. Cô ta sẽ từng bước cướp hết những thứ quan trọng của cô, sẽ chiếm lấy toàn bộ từ tay cô. Đã bốn tiếng trôi qua tính từ lúc cuộc điện thoại ấy. Cố Hỷ dường như không còn chờ đợi nữa, đồ vật cô cũng đã sớm xếp vào vali rồi. Tháo mẫu nhẫn bội nghĩa trong tay ra đặt lên bàn tất nhiên vài tờ giấy, cô kéo theo mẫu vali màu vàng nhạt, chậm rì rì rời đi. ô cửa gỗ color nâu nóng lại đóng góp lại. Mang tiếng lần này, không tồn tại một ai ngơi nghỉ lại trong căn nhà nữa. “Gâu gâu!” tiểu Hoàng bị xích vào trong 1 góc liên tục nhìn theo dáng cô. Nắm Hỷ lại đẩy cửa ra, ôm nó vào lòng, ôn nhu xoa đầu nó: “Xin lỗi Hoàng Hoàng, đây là lần cuối rồi!” Nói rồi ngay tức thì quay gót bước đi, cũng bỏ mặc lại nó. Chú chó này vốn đã sống lâu với nhì người. Cơ mà dù sao cũng là của anh ấy mua. Cho dù có yêu thích nó, cô cũng không tài nào mang theo được. Ánh sớm mai yếu ớt lên lỏi vào trong phòng, chiếu lên chiếc giường to trống trải. Quá Khanh đẩy cửa bước vào nhà nhưng không những một mình hơn nữa dìu theo cả Ái Vy. Nhận thấy sự yên lặng lạ thường, tương tự như không ngửi thấy mùi hương thức lấn sâu vào buổi sáng như thường lệ, anh liền đựng tiếng “Cố Hỷ! Em ko nấu đồ ăn sáng sao?” “…” “Cố Hỷ!” gồm dự cảm không lành, anh ngay tức khắc bảo Ái Vy ngồi xuống ghế rồi một mạch chạy vào phòng. Chống ngủ không có ai, trên bàn trang điểm chỉ gồm một cái nhẫn bạc đãi cùng với một tờ giấy. Anh hồi hộp mở tủ áo xống ra, không thể lại dấu vết gì của nắm Hỷ. “Em đã từng có lần nói ví như như anh ko về, họ sẽ phân chia tay. Trước đó em cho anh nhiều cơ hội như vậy, kiên nhẫn chờ đón anh do đó nhưng chung cuộc cũng chỉ để nhận ra sự dở người ngốc mình, nhận thấy trong lòng bạn bè còn không quan trọng bằng cô ấy #doctruyen #truyenhay

tieuthuytt): "1/ "Tư Duệ, từ bây giờ là sinh nhật em, ban đêm anh có thể về đơn vị sớm được không?" "Chỉ một lần thôi… một lần vì em nhé?" tiếng nói của Hàn Mộc Lam qua dế yêu run run, từng chữ thốt lên đầu khôn xiết e dè, cẩn thận. Từ bây giờ là ngày sinh nhật của cô, nhưng chắc rằng người lũ ông kia không hề nhớ đến. Hàn Mộc Lam với Phó tư Duệ là vợ chồng. Phải! Là vợ ông xã trên danh nghĩa. Vốn dĩ, chị gái của cô ý - Hàn Mộc Tuyết bắt đầu là vị hôn thê của Phó bốn Duệ. Nhì người còn là một mối tình đầu, cảm xúc khắc cốt ghi trung ương từ thời trung học phổ thông đến suốt trong những năm tháng đại học. Chỉ là… chị cô đoản mệnh, đã từ trần vì căn bệnh ung thư tiết vào bố năm trước. Trung tâm nguyện cuối cùng của chị ấy là mong mỏi tác thành cho Phó bốn Duệ lấy em gái của mình, cũng đó là cô - Hàn Mộc Lam. Phó bốn Duệ không yêu cô, hắn đem cô cũng vì tiến hành lời hứa với Hàn Mộc Tuyết. Nhưng mà thật bi hùng cười… cô đang trót yêu âm thầm hắn từ rất lâu rồi. Từ lúc Phó tứ Duệ với Hàn Mộc Tuyết còn là một đôi bạn trẻ được người người ngưỡng mộ. Là vì Hàn Mộc Lam ngây ngô ngốc, tự bao bọc lấy mộng tưởng vào người… nháng cái, cô vẫn làm bà xã Phó bốn Duệ được ba năm rồi. Cha năm qua, hắn vẫn hững hờ với Hàn Mộc Lam như vậy. Tía năm qua, hắn vẫn giữ hình bóng của chị gái cô trong lòng. Ba năm qua, hắn chưa từng xem cô là vợ của hắn! Hàn Mộc Lam không ân oán trách, chỉ dám duy trì chút ích kỷ mang đến riêng mình, thật lòng ganh tị với cảm xúc khăng khít cơ mà Phó bốn Duệ giành riêng cho chị gái mình. Mà lại mà về tối nay, cô đang giải thoát mang đến hắn! "Tôi biết rồi. Để tôi sắp tới xếp công việc đã." Hắn nói khoan thai nhạt, rồi tắt máy. Hàn Mộc Lam siết chặt chiếc điện thoại trong lòng bàn tay, góc nhìn nhìn quý phái tờ đối kháng ly hôn bên trên bàn, cười đầy chua xót. Cuộc hôn nhân gia đình gượng xay này, nên tạm dừng thôi! … "Thiếu phu nhân, thiếu thốn gia không về đâu, cô đừng đợi nữa." Mười tiếng tối, bạn giúp việc không hóng được nữa mà lo sợ lên tiếng. Nhìn dòng bánh kem để giữa bàn thức ăn uống thịnh soạn, ai nấy đa số trở nên não nề. Hàn Mộc Lam nuốm chặt tờ 1-1 ly hôn bên trên tay, không nói gì cơ mà đứng dậy, lửng thửng đi ra ngoài sân. Người giúp việc vội lấy áo khóa ngoài rồi đuổi theo cô. Mộc Lam xoay người giọng khản sệt "Đừng theo tôi!" Cô cất bước chân nặng nề, rất rất lâu đã rời ra khỏi cổng lớn Phó gia. Trên bầu trời mây black kéo đến(còn) #foryou #xhuong". ĐỊNH MỆNH TÌNH YÊU SPEEDUP - Speed


Xem thêm: Hướng dẫn chi tiết cách đánh các kí tự đặc biệt trong word, chèn ký hiệu trong word

Up
Maker