(PLVN) -Sự mất tích bí mật của 2 bạn trong xóm thực sự khiến cho dân làng mạc Le hoang mang, lo lắng. Sau bữa đó, ko một người dân xã Le nào dám léo hánh lên núi Chư Nâm Rai nữa. Cứ lúc mặt trời xuống núi là bên nào, đơn vị nấy then cài, cửa đóng. Đám bạn lớn không đủ can đảm ngủ, đốt lửa trông con trẻ con cho đến tận sáng...

Bạn đang xem: Người rừng ăn thịt người


Từ xa xưa, quần thể bảo tồn thiên nhiên Chư Mom Ray trải nhiều năm trên nhì địa phận huyện Ngọc Hồi cùng huyện Sa Thầy (đều ở trong tỉnh Kon Tum) vẫn tồn tại biết bao điều kỳ bí. Tất cả những mẩu truyện đó số đông được fan dân truyền tai lẫn nhau nghe. Chưa xuất hiện một cuốn sách nào hay 1 nghiên cứu giúp khoa học rõ ràng nào khẳng định những chuyện kỳ túng bấn trên là tất cả thật, nhưng do sao những mẩu chuyện ấy vẫn vĩnh cửu qua thời gian?

Cuộc sống không nguy hiểm của đồng bào Rơ Mâm làm việc làng Le (xã tế bào Rai, thị xã Sa Thầy, tỉnh Kon Tum) tự nhiên bị xáo trộn sau ngày bắt gặp một “nhóm fan lạ” bên trên núi Chư Nâm Rai (thuộc Khu bảo tồn Chư Mom Ray). Bọn chúng thấp hơn người thường, tất cả tiếng nói lăng líu như nhỏ chim rừng, tiếng hụ vang xa những núi đồi...

“Người lạ” này đến suối sạo sục ếch nhái, côn trùng nhỏ và dùng tay chẻ ngọn tuy nhiên rừng mà lại ăn. Điều nhất là chúng đi thẳng bởi hai chân, thân tín đồ phủ một lớp lông mỏng mảnh màu xám và không tồn tại đuôi. Đồng bào nơi đây mang đến rằng, bọn chúng là “người rừng ko đuôi” mang lại để bắt con fan về nạp năng lượng thịt.

Huyền thoại về “người rừng ko đuôi”

Đứng từ xóm Le (xã mô Rai, thị trấn Sa Thầy) quan sát về phía cánh rừng Chư Mom Ray thấy bao la một màu xanh thẳm với núi đồi trùng điệp nối đuôi nhau. Bao nhiêu năm nay, fan Rơ Mâm ở vị trí đây vẫn tin rằng, trong khu rừng ấy có rất nhiều chuyện túng bấn ẩn, từ bỏ chuyện cây thần đưa tín đồ xấu đi lạc đường, cho tới “người rừng ko đuôi” ẩn hiện trong những hang đá giữa đại ngàn xa xăm.

Đêm đến, thung lũng tế bào Rai chìm trong sự bình yên, vắng lặng đến kỳ lạ thường. Shop chúng tôi ngồi bên bếp lửa đơn vị sàn nghe già làng, làng trưởng nhắc về mọi chuyện trong vùng đồi núi thiêng cơ mà thỉnh phảng phất lại giật mình vị tiếng tắc kè kêu sau nhà. Cùng ở bên phía ngoài kia, rất nhiều tiếng muông thú đang gầm rú làm cho câu chuyện càng trở phải huyền bí.

Bên phòng bếp lửa bập bùng, già Guông (SN 1942, ngụ xóm Le, xã Mô Rai) trầm giọng nói lại: “Hàng cầm kỷ nay, fan dân Rơ Mâm shop chúng tôi quanh năm chỉ biết vun sới cho cây đậu, cây bắp bên trên rẫy. Đến khi công việc nhà nông vẫn tạm ổn thì đàn ông vào rừng mang cây song, cây lồ ô về làm gùi, đàn bà con gái thì lên rừng hái măng để cải thiện bữa ăn cho gia đình. Cuộc sống thường ngày của đồng bào xung quanh năm chỉ biết bám lấy rẫy, dính lấy rừng, chính vì như vậy thời gian cứ trôi đi trong lặng lẽ âm thầm và sự yên bình. Cho tới một ngày, sự bình yên bỗng nhiên bị hòn đảo trộn mà nỗ lực vào đó là nỗi lo lắng, ngờ vực trực thuộc suốt một thời gian dài”.


*
Già Guông kể lại sự việc

Sau khi châm dung dịch vào tẩu, rít một tương đối thật dài, già Guông tiếp tục câu chuyện: từ thời điểm cách đây vài chục năm, già của mình (cha của già Guông - PV) là giữa những người đang trực tiếp thấy được “người rừng không đuôi”. Đó là một trong những buổi sáng tinh mơ, hầu như vạt mây sớm vẫn còn đấy đậu trên phần nhiều ngọn cây, tuy vậy cả làng Le đã trở nên đánh thức vị đám con gà rừng gáy vang trên núi. Già cùng mấy bạn teen làng chuẩn bị vén lối đi đến khu rừng rậm có phần lớn bụi tuy vậy để lượm cây cực tốt về làm đồ dùng sinh hoạt thì tự nhiên nghe thấy vài tiếng hú lạ.

Tiếng rúc vang vọng cả cánh rừng làm cho mọi bạn phải chú ý. Không có ai biết nó là giờ của con gì, các năm sống làm việc làng Le, làm bạn với khu rừng nhưng chưa lúc nào nghe tiếng hú nào lạ như thế. Nó không giống tiếng con người, cũng không phải tiếng hụ của thú rừng. Mọi bạn đều tò mò và hiếu kỳ muốn biết xem đó là thứ gì chính vì như vậy một buổi họp ngắn đã ra mắt ngay trên bìa rừng.

Sau khi họp bàn, tất cả nhóm cùng gật đầu đồng ý đi cho nơi phát ra giờ đồng hồ lạ. Trước lúc xuất phát, mọi bạn đều kiếm cho bạn một cây rừng làm vũ khí. Họ dặn dò nhau cần đi gần kề nhau, dịch rời thật nhẹ nhàng, tránh gây tiếng hễ mà con vật lạ vứt chạy. Cũng ko được từ bỏ ý tách khỏi nhóm, vì có thể gây nguy hiểm cho bản thân mình và những người khác.

Sau một hồi lâu lần mò, rẽ rừng mà lại đi, cả nhóm sẽ tiến giáp về nơi phát ra giờ đồng hồ hú. Thật bất thần vì mở ra trước đôi mắt họ là một trong nhóm 4-5 loài vật lạ, chúng đang nghỉ ngơi giữa kho bãi cây tuy vậy rừng. Họ quan tiếp giáp kỹ, thấy chúng xuất hiện hao hao kiểu như người, vóc dáng nhỏ bằng một thiếu hụt niên Rơ Mâm, cao khoảng hơn 1 mét, người dân có lông màu xám. Điều đặc biệt là chúng đi bằng hai chân như con người, dùng tay nhằm bẻ cây tuy nhiên rừng đem lõi ăn và không tồn tại đuôi.

Khi vẫn mon men tiến lại gần nhằm trông rõ hơn thế thì đám loài vật lạ phát hiện tại ra. Bọn chúng tiến mang lại nhe răng, tấn công trai làng để cho tất cả hoảng sợ, quăng quật chạy tán loạn. Không ai còn nhớ hầu hết giao cầu trong cuộc họp ngắn, người nào thì cũng chạy buôn bán sống, chào bán chết, không dám chấm dứt nghỉ. Cũng may, do cả đám người đi rừng này đều là hồ hết chàng trai khỏe mạnh mạnh, cấp tốc nhẹn và nối tiếp rừng Chư Mom Ray nên tất cả đã gấp rút thoát khỏi cánh rừng.

Về mang lại tận xã họ bắt đầu biết mình còn sống. Chẳng ai bảo ai, nhưng tất cả đều tụ tập trong nhà già làng nhằm báo cho những người đứng đầu xã biết chuyện. Già buôn bản nghe chuyện xong tiến hành họp cả làng nhằm báo đến bà bé làng Le biết. Già thôn còn dặn dò, từ bỏ nay lúc mọi tín đồ đi rừng cần tránh xa khu có những cây song. Đàn bà phụ nữ vô rừng bắt buộc đi từng nhóm, gồm trai làng theo và mang theo vũ khí. Vào nhóm tín đồ đi cùng phải có fan mang theo tù cùng (vật dụng thông báo của người dân tộc Tây Nguyên - PV), phòng lúc phát chỉ ra đám con vật lạ kia nhằm báo động cho tất cả làng được biết mà có biện pháp ứng phó.

Không lâu sau đó, dân thôn Rơ Mâm lại được một phen bàn ra tán vào về chuyện một người đàn bà dân tộc bản địa Jrai, sống độc thân ở làng sát bên đi rừng Chư Mom Ray bắt được một nhỏ thú lạ. Con thú ấy chỉ bé dại bằng dòng bắp chuối, bao gồm hình thù giống người, không có đuôi. Người bọn bà này mang nó về bên nuôi nhưng lại nó chỉ khóc, dỗ thế nào thì cũng không chịu nín, nó cũng không chịu nạp năng lượng cháo bắp, cây măng.

Một lần bà này đem loài vật lạ ra suối vệ sinh thì thấy nó chộp lấy con nhái nạp năng lượng nhấu nghiến, nó còn gặm cả ốc suối nữa. Sau một thời gian, con vật lạ này khủng rất nhanh, tuy nhiên nó chén bát sạch bầy gà của nhà nhà. Nó còn rúc về đêm, tiếng hụ nghe ghê rợn khiến cả xóm hoảng sợ. Trước áp lực của tín đồ dân, sáng sau bà này đã phải gùi lên rừng, thả mang lại nó đi.

Bắt con người về ăn thịt?

Cũng theo già Guông, thì cho tới nay trong rừng Chư Mom Ray vẫn còn đó nhiều hang sâu bên trên núi cao, con suối dưới vực thẳm vẫn chưa xuất hiện người đặt chân đến. Chỉ việc đi sâu vào rừng sẽ phát hiện rất nhiều bé thú như sóc, thỏ, nai lởn vởn chạy qua tức thì trước mặt. Vào rừng cũng có các loại cây quí hiếm có tuổi hàng trăm ngàn năm như giáng hương, cẩm lai, gụ, căm xe, sao xanh mở ra rải rác rưởi ở mọi nơi, những gốc to đến cả cả mấy vòng tay tín đồ ôm.

Hồi quốc gia còn chiến tranh chống Mỹ, đỉnh Chư Nâm Rai có một kho bãi đáp dã chiến của dòng sản phẩm bay trực thăng quân sự. đàn lính biệt kích thường bất thần đổ cỗ xuống nhằm truy quét cộng sản và nhằm mục đích vơ vét đa số thứ quý giá trong rừng với đi. Gồm một hôm, bầy lính này đã tình cờ phát hiện nay một người rừng gồm lông lá như khỉ nhưng không tồn tại đuôi. Lũ lính bắt buộc vất vả dùng lưới để mà chụp bắt rồi mang trực thăng chở đi mất. Một vài ngày sau thì bọn lính đó lại phát hiện tại thêm một bộ xương khô tương tự xương người, nhưng có bàn chân rất dài cùng mọc ngược ra phía sau.

Trong lúc sự khiếu nại “người rừng không đuôi” xuất hiện thêm giữa rừng nguyên sinh vẫn tồn tại đang nực nội với người đồng bào Rơ Mâm thì không lâu sau đó có hai fan dân trong xã đi rừng không thấy trở về. Cả xã Le đã đốt đuốc đi tìm mấy ngày liền tuy thế vẫn không thấy tăm hơi. Hàng loạt những cuộc họp ra mắt ở công ty rông, với các ý kiến khác nhau.

Một nphát biểu được đến là hợp lí và các người đồng tình nhất là vì “người rừng ko đuôi” bắt mất. Cũng có người thắc mắc, nó bắt để làm gì? “Nó có thể ăn con nhái, ăn con kê thì cũng có thể ăn con bạn được”, một bạn suy luận. Chắc chắn là vậy, mọi tín đồ gật gù tán thành.

Thế là luồng thông tin “người rừng không đuôi bắt con tín đồ về ăn uống thịt” đang được công bố rộng rãi, người nào cũng cho rằng như vậy là đúng theo lô-gic. Sự mất tích bí mật của 2 người trong buôn bản thực sự khiến cho dân xã Le hoang mang, lo lắng. Sau bữa đó, không một fan dân làng Le làm sao dám léo hánh lên núi Chư Nâm Rai nữa. Cứ lúc mặt trời xuống núi là công ty nào, nhà nấy then cài, cửa ngõ đóng. Đám tín đồ lớn không đủ can đảm ngủ, đốt lửa trông trẻ con con cho tới tận sáng.

fan được đến là bự tuổi tốt nhất trong cỗ tộc nói rằng, mùi vị thịt bạn rất cực nhọc chịu... Đó là lần thứ nhất và cũng chính là lần cuối cùng ông ăn thịt người.


Bạn đã bao giờ nghĩ rằng trên thế giới gồm bộ tộc làm sao tồn tại với phong tục kì lạ là ăn thịt người? Ở Papua New Guinea, Samo là tên một bộ tộc "nổi tiếng", từng được biết đến với hủ tục ăn thịt người vào sản phẩm trăm năm trước.
Cùng đến thăm người dân Samo với nghe kể lại chuyện ăn thịt người thời xa xưa...

Các trường hợp của những "nạn nhân" bị ăn thịt người được ghi nhận gần đây là vào năm 1968, hai nhà truyền giáo Stan Dole (Úc ) cùng Phil Masters (Mỹ) bị cắt nhỏ và ăn thịt. Trong thời gian lễ giáng sinh năm 1974, bốn gia đình người Hà Lan đã bị giết và ăn bởi thổ dân ở vùng núi Jayawijaya. Trường hợp được ghi nhận gần đây nhất là vào năm 1976, một linh mục với mười hai người bị giết bởi họ đã cố gắng ngăn chặn thổ dân săn đầu người.

Xem thêm: Cho Thuê Mặt Bằng Quận Phú Nhuận Chính Chủ T12/2022, Cho Thuê Mặt Bằng Tại Quận Phú Nhuận, Hồ Chí Minh


-->