Volume 6 - tiến trình vị thành niên - Hồi hương

Web Novel Chapter 52: Cơm20 phản hồi -Độ dài: 4,465 từ - Cập nhật:

Phần 1:

Ngày hôm sau.

Bạn đang xem: Chuyển sinh thành slime chap 52

Trong khi công ty chúng tôi đang ăn tại 1 quán bar, tôi đã thông tin với hai bạn họ rằng.

"Tôi ý muốn tìm kiếm một chút trên đường và nghỉ chân một thời gian ngắn ở quốc gia Shirone."

Hai fan họ nghiêng đầu và rồi gật.

"Hiểu rồi."

"Đã rõ."

Không có câu hỏi như là "tại sao?" tốt là "vì lý do gì?".

May là họ không thích hỏi nguyên nhân tại sao.

Tôi ước ao đi theo hướng đó và rỉ tai về Hitogami ít nhất có thể.

Tôi quyết định vậy cùng cảnh giác, nhưng thật sự tôi lần khần phải lý giải như cầm nào về đông đảo chuyện liên quan đến Hitogami, nó khiến cho đầu tôi đầy sự lo lắng.

Ruijerd sẽ thấy tôi thế nào tối trong ngày hôm qua và dường như như anh ta đã đi đến kết luận của mình.

Rất tất cả thể, anh ta đã nhận ra là tôi đang che điều gì đó.

Trong lưu ý đến của anh ta rất có thể đã theo phía nào đó, như thể tôi đang giấu mình bị bệnh nào đó. Không, Hitogami như một con quỷ gây bệnh dịch tật, nên có thể đó cũng chưa hẳn là sai.

Eris thì vẫn như rất nhiều khi.

"Shirone à? chỗ sư phụ của Rudeus ở cần không?"

Sau lúc nghe đến câu đó từ Eris, hình dáng một cô gái xuất hiện nay trong đầu tôi.

Roxy Migurdia.

Phải rồi.

Cô ấy chắc chắn là ở Shirone.

Hitogami tất cả nói là gửi bức thư mang đến một fan quen.

Đầu tiên tôi sẽ tự hỏi trù trừ đó là ai, tuy nhiên nếu kể tới người quen mà tôi đang gửi thư thì chỉ gồm một người.

Rất có thể là nhờ việc trợ góp từ cô ấy.

Roxy là tín đồ mà tôi có thể tin cậy được.

Hitogami thỉnh thoảng lại sở hữu những đề xuất có lý.

"Ừ. Fan mà tôi kính trọng độc nhất vô nhị là... Cô giáo."

Sư phụ là từ bỏ tôi định nói ra, nhưng sau cuối tôi đã chũm đổi.

Nghĩ lại thì, tôi bị cấm gọi cô ấy là sư phụ.

Gần đây, tôi bao gồm nói "sư phụ tuyệt vời, hoàn hảo và tuyệt vời nhất lắm" tới không ít người dân khác cơ mà mà...

Thôi, ko sao.

"Phải rồi, giả dụ là người mà Rudeus kính trọng cố gắng thì chúng ta cần phải nghỉ chân đến ké thăm. Hoàn toàn có thể cô ấy để giúp đỡ đỡ chúng ta bằng cách nào đó."

Eris gật đầu tự thuyết phục mình trong lúc nói vậy.

Roxy.

Bởi vày cô ấy xuất xắc vời, bắt buộc nếu là cô ấy, thì họ nhất định sẽ biến một lực lượng vững vàng mạnh. Rõ ràng là vậy.

Mà, Roxy là một trong những pháp sư cung điện hoàng gia.

Có lẽ cô ấy còn bận bịu nên tôi không muốn làm phiền cô ấy thừa nhiều.

Có thể tôi sẽ là một mối bận tâm và tôi không muốn cho cô ấy thấy học tập trò đáng tiếc hại của cô ấy ấy.

Mặc dù ngay cả khi sử dụng tìm kiếm làm vỏ bọc, nhưng vấn đề tôi muốn gặp mặt cô ấy sẽ không còn đổi.

Tôi ao ước cảm ơn cô ấy vì từ điển ngôn từ Quỷ Thần.

Nếu không tồn tại nó, tôi bây chừ có thể vẫn còn đấy đang ở lục địa Quỷ.

Thật là tiếc vày nó đã mất trong vụ dịch chuyển.

Nó là vật dụng nên được sử dụng cho làm phiên bản thảo với được cung cấp trên toàn vậy giới.

"Ta muốn gặp mặt cô giáo của Rudeus."

"Humu, em cũng muốn."

Có vẻ Eris cùng Ruijerd đều xem xét chuyện này.

Có thể là bởi vì tôi sẽ nêu tên Roxy với khen cô ấy nhiều trên hành trình.

Tôi từ bỏ hào bởi Roxy là giáo viên của tôi. Đó là điều thông thường mà tôi sẽ không còn xấu hổ khi mang đến mọi tín đồ khắp địa điểm biết điều đó.

"Vậy, một khi bọn họ đến quốc gia Shirone, tôi sẽ ra mắt mọi người."

Trong lúc giữ lời hứa hẹn như vậy, cửa hàng chúng tôi lên đường tiếp tục hành trình.

Phần 2:

Đầu tiên cửa hàng chúng tôi sẽ tiến dọc từ đường đường cao tốc và đi qua tp. Hà nội của vương quốc Long Vương, Wyvern.

Từ thủ đô, có hai tuyến phố sang mặt Đông và mặt Tây của Núi Long Vương.

Một tuyến đường đi trực tiếp về phía bắc.

Và một tuyến phố khác đi liền mạch về phía tây.

Bình thường, họ sẽ chọn tuyến phố đi phía bắc.

Chúng tôi định nghỉ ngơi lại tp hà nội Wyvern khoảng chừng 1 tuần.

Nếu shop chúng tôi theo kế hoạch ban đầu, shop chúng tôi lẽ ra phải ở đó khoảng 3 ngày, mà lại xe ngựa mới tậu đang cần thời hạn để thay thế sửa chữa lại.

Rốt cuộc thì, hàng đã qua tay giá bèo không đảm bảo an toàn chất lượng.

Nếu là thứ được làm từ đá xuất xắc sắt thì tôi hoàn toàn có thể xử lý bằng cách nào đó, tuy nhiên tôi ko thể dùng phép lên gỗ.

Chúng tôi chuyển thêm chút tiền cho thợ sửa để anh ta sửa nó cấp tốc hơn.

Chúng tôi dường như không vội.

Ở cảnh nhưng mà Hitogami đến tôi thấy, Aisha bị bắt bởi hai người đàn ông.

Tôi lo lắm, nhưng mà Hitogami bao gồm nói là tôi sẽ xuất hiện thêm đúng cơ hội đó.

Nếu vậy, kể cả vụ xe con ngữa hỏng này, rất có thể là vì bàn tay của định mệnh điều khiển.

Nhiều khả năng, nếu như tôi không cấp tốc lên, tôi sẽ không còn thể mang đến kịp dịp đó.

Tôi cần phải bình tĩnh lại...

Trong khi đã nghĩ vậy, công ty chúng tôi đi xung quanh và đến một số nơi sinh sống Wyvern.

Vương quốc Long vương là quốc gia lớn sản phẩm công nghệ 3 trên trái đất này.

Địa điểm của chính nó nằm ở vị trí phía phái mạnh của châu lục Trung trọng điểm và tất cả bốn quốc gia chư hầu bên dưới nó.

Có vẻ như trong thừa khứ, quốc gia này từng là một trong nhiều tổ quốc lớn ngơi nghỉ phía Nam, nhưng lại rồi nước này đã vượt mặt kẻ thống trị của Núi Long vương phía tây bắc, Long vương Kajakuto. Sau khoản thời gian có được một lượng tài nguyên khoáng sản lớn trên cương vực của Kajakuto, họ đã trở thành thế lực kinh tế tài chính nổi trội và nhanh lẹ phát triển trở thành một vương quốc lớn mạnh.

Là khu vực sinh ra của 48 thanh tìm phép đang nằm rải trên khắp quả đât và là nơi của đa số câu chuyện về anh hùng Bắc Thần được kể lại.

Là nơi với rất nhiều giai thoại, nhưng có vẻ như địa điểm đây truyền thống lịch sử không thực thụ là quan lại trọng.

Một khu đất nước cảm giác giống như là Mỹ vậy.

Ở thành phố này, có rất nhiều các thợ rèn cùng đạo trường kiếm thuật.

Sau khi chú ý qua bên trong đạo trường, có nhiều trẻ em ở đây đang rất được dạy.

Có vẻ như bạn ta ở đạo trường cho đến khi lên cao cấp là chuyện phổ biến.

Sau khi thử quan sát qua, Eris cười bởi mũi nói rằng bọn chúng chẳng xuất sắc gì, khiến Ruijerd mắng mỏ trách cô ấy.

Giờ thì, cửa hàng chúng tôi đang đi thu thập thông tin về những người dân mất tích ở tp này.

Một trong số những cấp dưới của Paul sinh sống Hội mạo hiểm. Anh ta nói với shop chúng tôi rằng đất nước này không tồn tại thông tin quan trọng đặc biệt nào.

Dù sao thì, tự đó đến nay cũng đã được một thời hạn dài rồi, có vẻ sẽ không dễ dãi gì để kiếm được những người mất tích.

Sau đó, tôi đi nghiên cứu ngân sách chi tiêu thị trường.

Wyvern là 1 thành phố vị trí những đặc sản của cả châu lục Milis và lục địa Trung tâm các được bán.

Có rất nhiều các nguyên vật liệu thành phần làm việc đây.

Xét về thị trường, tôi cuối cùng đã thấy nó. đánh thấy gạo đang rất được bán.

Gạo... Đó là gạo.

Màu bao gồm hơi vàng, nhưng nhất định đó là gạo.

Cái giải pháp mà nó được sử dụng ở đất nước này, dùng một dòng thìa để ăn dễ hơn, được dùng như là cơm thập cẩm xuất xắc cháo vậy. Tất cả hơi không giống so với phần đông gì tôi đã tìm kiếm.

Tôi muốn nạp năng lượng cơm trắng. Còn nếu như không có, thì tôi đang tự làm, tôi vẫn xúc cồn đây. Tôi ko có kĩ năng nấu cơm, tuy vậy tôi đã lắng nghe cảnh giác cách nấu nướng từ người ở cửa hàng.

Ba đấu gạo tôi cài đặt đã được đặt cẩn trọng trong một dòng nồi tôi làm cho từ phép hệ đất. Cùng rồi tuân theo công thức cơ mà tôi đã có dạy từ fan ở cửa ngõ hàng, tôi đã nấu cơm.

Ở cạnh bên tôi có chuẩn bị trước cả muối và trứng. Với bộ mặt nghiêm túc, tôi đã dùng lửa để nấu và trong khi đó Eris xuất hiện.

"Cậu đang làm những gì vậy?"

"Thí nghiệm thôi."

"Hửm?"

Tôi không nghĩ là Eris vẫn có bất kể hứng thú gì, nhưng mà ngay sau đó cô ấy bắt đầu hành vi như mỗi một khi của mình, cô ấy nhìn nó. Trong khi cô ấy gồm hứng thú.

Tôi lật một cái đồng hồ cát tôi mượn từ chủ quán rượu và rồi tăng hỏa lực.

Tăng nhiệt độ độ là 1 trong những mẹo, theo lời người bọn ông ở cửa hàng.

Sau lúc tôi lật đồng hồ đeo tay cát hơn tía lần, tôi nhỏ dại lửa lại. Với rồi thêm hai lần lật đồng hồ thời trang cát. ở đầu cuối tôi sẽ tắt lửa, với lật đồng hồ cát hai lần nữa.

"Xong rồi."

"Thật sao?"

Sau lời thì thầm rõ ràng đó, Eris dừng bài toán cô ấy đang làm và tiến cho tới ngồi ở kề bên tôi. Tôi có thể ngửi thấy mùi thơm của Eris đang tỏa ra. Đó là 1 mùi thơm. Mặc dù nhiên, bây giờ đây xúc cảm thèm của tôi chưa hẳn là dục vọng cơ mà là thức ăn.

Cô ấy đang nhìn loại nồi cùng với vẻ mặt hào hứng. Tôi cũng hào hứng trong lúc nấc mẫu nắp lên. Mùi hương của cơm tỏa ra.

"Thơm thật, Quả và đúng là Rudeus."

"Chúng ta còn không thử xem nỗ lực nào..."

Trong lúc lẩm bẩm vậy tôi nhặt một không nhiều cơm thủ công bằng tay và đưa chúng nó vào miệng.

... Hừm.

"45 điểm."

Vị và xúc cảm khác xa so với hồ hết gì tôi nhớ. Giả dụ tôi xếp thứ hạng nó bởi tiêu chuẩn chỉnh gạo của Nhật hiện tại nay, nó thậm chí là còn không tới hạng C. Lần chần nó như vậy này là bởi vì gạo không hẳn là lương thực thiết yếu ở đất nước này.

Nó khô và vô vị, và lại còn cứng. Màu tất cả hơi kim cương nữa. Tôi đoán chắc chắn rằng cũng do một trong những phần kĩ năng nấu nướng nướng của tôi, tuy thế cũng bởi cả nguyên liệu ban sơ không tốt nữa.

Thực ra tôi mong muốn cho nó đúng 30 điểm thôi, nhưng vì nó là cơm trước tiên mà tôi được ăn trong một thời gian dài không quá dở. Ngực tôi đầy nỗi nhớ. Vì lý do đó, nó đã được + thêm 15 điểm.

"Itadakimasu."

"Ể? Khoan sẽ Rudeus, trứng... Sống..."

Tôi mở khổng lồ miệng ra và nhận một miếng cơm trắng màu vàng. Ưm, vị còn sống.

Lúc này tôi test thêm các muối hơn, nhưng lại vị cũng không chuyển đổi gì nhiều. Sau khoản thời gian ăn nó như thế này, vị của trứng bao gồm hơi khác. Có lẽ là vì trải nghiệm theo cách mới mẻ này khác với mọi gì ta nạp năng lượng ở Nhật Bản.

Dù sao thì, xì dầu là thứ đề nghị thiết. Ko biết rất có thể tìm tìm ra xì dầu sống trên thế giới này được không. Ví như không, tôi mong tìm nguyên liệu để gia công ra nó.

Trong khi sẽ nghĩ, tôi nuốt ực cơm.

"Hamu...hafuhafu, hafu!!!"

".. Gồm ngon không?"

Đáp lại thắc mắc của Eris, tôi tạo ra một chiếc chén thứ hai bởi phép hệ đất. Rồi tôi bới cơm và rắc muối lên trên và chuyển nó mang lại Eris.

Nhân luôn tiện tôi cũng tạo nên một cái thìa và gửi nó cho cô ấy. Máy dành cho những người mới ăn.

"Ê, chỉ gắng này thôi à?"

"<Ực>"

Tôi lặng lẽ gật đầu. Gạo rất có thể được ăn uống chỉ mình gạo. Đó là lý do tại sao cơ mà nói được xem là lương thực công ty yếu. Tôi không mặc lác, vào kiếp trước thời hoàng kim của tôi, tôi đã có lần ăn cả một núi cơm như thể thức ăn hầu hết của mình.

Từng có thời gian dùng cơm cầm như một món ăn. Miễn là gồm gạo trắng, thì ở tuổi đó tôi có thể ăn được.

"Hmmm..."

Eris đang ăn trong khi đang loay hoay và làm vẻ phương diện rắc rối. Dù sao thì cô ấy vẫn chỉ là 1 đứa trẻ.

Nhưng mà, sau thời điểm bỏ trứng lên phía trên cơm...

"Ừm, ngon hơn rồi."

Cô ấy nói như vậy trong những lúc đang nhai đầy trong miệng.

Sau cùng thì, cơm trộn trứng sống là tốt nhất. Một bữa ăn hoàn chỉnh.

*

Chúng tôi tiếp tục trải nghiệm cơm và thậm chí là ăn không còn cả cháy ở mặt đáy nồi.

Người nhất không ăn uống cơm trộn trứng sống, Ruijerd, ko phàn nàn gì. Anh ta chỉ cười gượng. Như tôi sẽ nghĩ, anh ta là bạn lớn.

Nhưng mà, tôi cảm thấy như thể tôi đã có tác dụng chuyện gì xấu. Lần sau nhất mực tôi sẽ mang lại anh ta ăn.

Phần 3:

Chúng tôi rời quốc gia Long Vương và đi về phía bắc dọc theo mặt đường cao tốc.

Vẫn còn hai non sông nữa mà shop chúng tôi phải đi qua trước khi chúng tôi đến quốc gia Shirone: vương quốc Sanakia và Kikka. Cả hai đông đảo là tổ quốc chư hầu của vương quốc Long Vương.

Ở vương quốc Sanakia, trồng lúa là điều phổ biến. Ở đó bao gồm khí hậu tương thích cho việc đó cùng trong khi chúng tôi đi bên trên đường, tôi sẽ thấy cánh đồng lúa ở mặt đường.

Quanh khoanh vùng này có một trong những dòng sông, khí hậu tất cả vẻ tương tự với Nhật phiên bản và Đông phái mạnh Á.

Sau lúc thử gạo sống đây, tôi thấy nó giống như thứ cơ mà tôi đã ăn uống ở quốc gia Long Vương.

Có vẻ là gạo tại đây được xuất khẩu sang thị phần của quốc gia Long Vương. Thời gian này, tôi quyết định đặt thương hiệu gạo ở khu vực này, gạo Sanakia.

Các bữa ăn trong nhà trọ hay là cơm trắng với hải sản. Ở trái đất này tôi luôn ăn với sự kiềm chế, nhưng chung cuộc thì tôi cũng không thể hạn chế lại sức lôi kéo của cơm.

Ngày hôm nay, tôi đã bao phủ đầy dạ dày của chính mình một lần nữa. Một xong xuôi đẹp cho một ngày nữa của tôi.

Gần đây, khi tới giờ ăn, Eris thỉnh thoảng nhìn tôi với đôi mắt kì lạ.

Vì tôi là người kha khá cầu kì với phần đông bữa ăn, khi tôi đùng một phát lẳng yên ổn ăn, hoàn toàn có thể cô ấy có suy xét nào kia về chuyện ấy.

"Sao vậy?"

"Rudeus, tôi cứ nghĩ về cậu là bạn không hay nạp năng lượng nhiều."

Eris nói vậy.

Ở kiếp trước tôi không khi nào được xem là người hay ăn uống ít. Lối sống của tôi là ăn đủ nhất gồm thể.

Lý do lý do mà tôi lại kiềm chế bản thân mình mang đến vậy ở thế giới này là do lương thực công ty yếu tại đây không phù hợp.

Bỏ qua 1 bên giết cứng ở châu lục Quỷ, những bữa ăn ở vương quốc Asura hầu hết là bánh mì và tôi thấy có hơi không hài lòng.

Mặc mặc dù Zenith thổi nấu ăn không phải là dở, mà lại vị của gạo là máy tôi luôn luôn đi tìm kiếm bấy lâu và cần thiết nào quăng quật cuộc.

Hừm. Sau cuối thì gạo là số một.

Phần 4:

Không chỉ tìm kiếm kiếm thức ăn, chúng tôi xuất hiện nay ở Hội mạo hiểm.

Quả chính xác là Lục địa Trung Tâm. Tức thì cả sau thời điểm tôi gửi ra cái tên Đường Cùng, không người nào ngạc nhiên cả.

Giống như là có ai đó nổi tiếng ở Mỹ, cơ mà ở Nhật thì họ còn không được biết thêm tới.

Kể cả họ tất cả biết tới rất nhân, cơ mà không có nhiều trẻ em biết đến Captain America.

Mặc mặc dù tôi nói là vậy, nhưng dù sao thì họ cũng chính là nhà mạo hiểm. Đôi khi bọn họ cũng từng nghe thấy cái brand name Đường Cùng. Ví dụ, giả dụ một người nổi tiếng từ Mỹ đùng một cái đến Nhật Bản, không ai khác ngoài fan cuồng sẽ om sòm lên vì chưng chuyện ấy.

Về tín đồ Supard, không tồn tại dấu hiệu gì cho biết thêm người ta sẽ làm ồn ào lên cả.

Rốt cuộc, liệu có phải phần quan trọng nhất là color tóc của anh ấy ta.

Nạn biệt lập chủng tộc ở quả đât này là điều hoàn toàn có thể dễ dàng hiểu được như là otaku Nhật bản thời hiện tại đại.

Nếu một người Supard không tồn tại tóc xanh lá thì họ không phải là một trong người Supard, trường hợp một người đàn ông không có "súng" thì tín đồ đó không hẳn là lũ ông, đại loại là như vậy.

Nhưng mà, dường như như một lúc ta lên hạng A, họ vẫn trả một trong những tiền chăm sóc cho ta.

"Yô, tôi trước đó chưa từng thấy mấy người ở đây, hạng A bắt buộc không? Đã lập tiệc nhỏ chưa?"

Người mang lại nói với bọn chúng tôi, là 1 trong người bầy ông bao gồm bầu không khí rất hệt như Nokopara. Thử khám phá với hắn ta, tôi ko muốn thân mật với những người y hệt như hắn.

Tuy nhiên, đã hơi rắc rối nếu như cửa hàng chúng tôi cứ lờ anh ta đi. Công ty chúng tôi sẽ xử lý với anh ta bằng cách phù thích hợp nhất bao gồm thể.

"Chúng tôi sẽ lập từ hai năm kia rồi."

"Ồ, chắc chắn rằng không lập ngơi nghỉ đây. "Đường Cùng" đúng không, đó là tên gọi của một con quỷ ở châu lục Quỷ?"

"Ừ, shop chúng tôi mới cho đây sau hành trình từ châu lục Quỷ."

"Hehe... Chắc hẳn rằng nhóc đùa, người đàn ông cơ là bé quỷ kia ư?"

"Đúng đấy, cơ mà liệu anh có thể không gọi anh ta là quỷ không?"

"Tại sao? chưa phải đó là vỏ bọc sao?"

"Vì hoàn toàn có thể gây ra lộn xộn phải anh ta đã cạo đầu bản thân đi, dẫu vậy anh ta là thiệt đấy."

Người đàn ông mỉm cười lên cùng nói "Đùa đấy à". Cơ mà tôi đang sẵn có vẻ mặt nghiêm túc. Eris đang chuẩn bị táp tới nơi, và Ruijerd đang có tác dụng mặt nặng nề chịu.

Sau khi thấy vậy, người lũ ông đổ giọt các giọt mồ hôi lạnh.

"Ể, thật ư?"

"Anh muốn thấy viên ngọc trên trán anh ta không?"

"Không không, được rồi. Tôi xin lỗi. Tôi chẳng thể ngờ mấy người đó là "họ". Điều này chắc có nghĩa là họ gồm thật, bạn Supard..."

Thật là xuất sắc khi cửa hàng chúng tôi đã lên đến mức hạng A hồi còn ở lục địa Quỷ. Nó giup việc Ruijerd là người Supard xứng đáng tin hơn.

Những sự chỉ trích so với loài quỷ ở châu lục trung trung tâm rất khốc liệt, cơ mà không biết tại sao người Supard lại ít khiếp sợ hơn ở lục địa Quỷ. Chắc hẳn rằng là bởi vấn đề nguy hiểm ở cận kề.

Một bạn nói gấu an ninh là người chưa lúc nào đụng độ gấu ở núi.

Danh giờ đồng hồ của shop chúng tôi không thực hiện được, cơ mà giờ nếu như họ không sợ hãi thì khôi phục lừng danh cho tộc Supard chắc sẽ làm được bằng phương pháp nào đó.

Viễn cảnh sẽ sáng lạng hơn. Mặc dù nói là vậy, mà lại tôi không nghĩ ra được ý tưởng nào.

Ruijerd nữa, cạnh tranh mà có thể được đồng ý ở những quanh vùng chịu tác động bởi học thuyết Milis.

Trong lúc nghĩ vậy, Eris đang cau gồm với người lũ ông trước đó.

"Eris. Đừng tiến công nhau."

"Tôi biết rồi."

"Vậy thì tốt."

Gần phía trên Eris chưa đại chiến trận nào. Những năm qua thái độ cư xử của cô ấy ấy đang được nâng cao đáng kể.

Mùi nghiệp dư đang không còn. Chỉ liếc liếc qua thôi fan ta hoàn toàn có thể biết được cô ấy là một địch thủ nguy hiểm không nên động tới.

Ngoài ra, dường như cô ấy sẽ hiểu được năng khiếu hài hước của phòng mạo hiểm bằng cách nào đó.

Mỗi khi cô ấy nghe thấy gì này mà cô ấy nhận biết đó là các từ nhưng mà cô ấy đã từng nghe trước lúc cô ấy đáp lại, trong khi làm vẻ mặt khó chịu, với một các từ tương ứng đủ tỉnh bơ để đáp lại. Rồi nếu vị trí kia cười, Eris sẽ đáp lại cùng với một bộ mặt chiến thắng.

Cô ấy biến hóa nhà mạo hiểm như vậy. Quanh đó ra, chưa phải là cô ấy sẽ không còn đánh nhau giả dụ như có người gây hấn cùng với cô ấy.

Sau khi biết dù vẫn còn trẻ nhưng hạng A, có những người dân đánh nhau với cô ấy một phương pháp nghiêm túc.

Đa số là những người trẻ hạng C. Tuy vậy thực lực thì ít, họ thậm chí còn còn định kéo cả Ruijerd vào.

Những bạn gây chiến vì thế thường một hít nằm đất. Luôn có mấy tín đồ như vậy sinh hoạt mỗi Hội mạo hiểm. Họ đúng là đồ ngốc.

Nhân tiện, tín đồ ta cũng thường hay tạo chiến cùng với tôi nữa, nhưng nhờ bao gồm Ruijerd mà việc xử lý họ cũng rất là dễ dàng.

Thực tế, lý dọ shop chúng tôi lên được đến hạng A công mập là nhờ Ruijerd.

Có vẻ như Eris ko thích thể hiện thái độ đó của tôi, nhưng cụ thể là chúng tôi không thể nào lên được hạng A bởi chính sức của bản thân mình được.

Tốt duy nhất là cứ khiêm tốn.

Phần 5:

Sau khi đi xa hơn về phía Bắc.

Ở quốc gia Kikka, một một số loại thực đồ vật như phân tử cải dầu được trồng phổ biển cả ở đấy. (Hạt cải dầu dùng để mang dầu)

Dọc theo con đường cao tốc, chúng tôi có thể thấy vườn cửa hoa trắng vẫn nở rộ xung quanh đất.

Nhân tiện, gạo là lương thực đa phần ở nước nhà này.

Tôi có thể hiểu sau thời điểm ăn và so sánh chúng, càng về xa phía Bắc bên cạnh đó chất lượng gạo càng xuất sắc hơn.

Cứ nắm này, dòng ngày cơ mà tôi vẫn yêu gạo tức thì từ tầm nhìn đầu tiên đang tới gần.

Tuy nhiên, thật không may, ở quanh vùng phía Bắc lúc này của châu lục Trung tâm, các đất nước nhỏ tuổi luôn tất cả xung tự dưng với nhau.

Tình dường như thế thì gạo có thể nào mà ngon được. Thật là đáng tiếc.

Ở giang sơn này gồm một phong thái nấu nướng được hotline là "Chiên Nanahoshi" (Nanahoshi là tên người) sẽ thịnh hành. Ta tẩm giết mổ với bột mì hoặc bột gạo và rồi đun nấu trên dầu ở ánh sáng cao, đại nhiều loại là vậy. Nói cách khác, chính là chiên.

Gần trên đây đó là một trong những mốt lớn ban đầu phát triển từ phía của quốc gia Asura, có vẻ như như tác động lan ra trường đoản cú đó.

Nhiều non sông có gặp khó khăn trong việc sản xuất dầu mang đến thực phẩm, dẫu vậy ở quốc gia này dầu được chế tạo với một khối lượng lớn.

Đó là vấn đề mà tôi biết được sau khi đến nước nhà này, nhưng việc canh tác đem dầu là một trong ngành công nghiệp mà vương quốc Long Vương sẽ bắt quốc gia Kikka bắt buộc làm.

Những cánh đồng lúa ở quốc gia Sanakia cũng vậy, dưới chỉ thị của vương quốc Long Vương. Là 1 trong vương quốc chư hầu trái là vất vả.

Nhân tiện, vật dụng chiên ở đây vị hơi dở.

Mặc mặc dù họ thực hiện thịt, đa phần lấy từ rán hay là lớn. Ngoài ra, nhiệt độ của dầu dường như không tương thích vì chúng tất cả hơi cứng. Gia vị được sử dụng cũng không phù hợp nữa.

Tất nhiên, muối mỏ, những loại thảo mộc khô, và những loại nước chấm rất có thể được dùng để chuyển đổi hương vị sống nơi này có tồn tại.

Nhìn chung, cũng không dở lắm. Cố gắng vào đó, rất có thể khen vị chúng đang được sinh sản ra.

Một chuyên gia ăn như tôi rất có thể hiểu được nấc độ khéo léo của vấn đề nấu ăn.

Những bạn đầu bếp ở trái đất này sẽ cố hết sức mình rồi.

Tuy nhiên, vẫn đang còn hơi khác so với vị cơ mà tôi đang thèm. Dù sao thì, việc không có xì dầu là việc thật ko hay.

Gia vị cần phải có sự xáo trộn giữa nước tương và tỏi, với một chút gừng nữa.

"Rudeus, cách đây không lâu trong lúc đang nạp năng lượng cậu hay bao gồm bộ mặt băn khoăn."

"Cậu ta phức tạp về mặt hương vị mà. Ta đoán chắc là cậu ta có quan tâm đến gì đó trong đầu về chuyện đó."

"Em nghĩ nó ngon mà."

Trong khi hai người ngồi quanh tôi nói vậy, tôi nhai thức ăn uống của mình.

Họ rất đơn giản về mặt thức ăn.

Mặc cho dù trước đó tôi chưa lúc nào làm mọi việc đối chiếu như vua ẩm thực cho tới khi tôi mang lại nơi như thế này.

Tuy nhiên, duy nhất tý thôi, tôi không hề cách nào không giống ngoài bài toán nghĩ chỉ một tý nữa thôi và tôi sẽ tiến hành nếm vị xì dầu lần nữa.

"Cơ mà, vị giác quả là bí hiểm phải không? Nó giòn tan, cùng khi ta nhai đầy trong miệng."

"Ừ, ngon thật."

Cả hai đã nhai ngấu nghiến, hỏi thêm phần sản phẩm hai.

Họ đang vui.

Nấu ăn uống cho họ lần thứ nhất tiên, bọn họ sẽ cho rằng thức ăn ngon thôi.

Vì tôi biết món tất cả vị ngon hơn cả món này, nên tôi ko thực sự rất có thể lấy có tác dụng vui được.

Cơm trắng, xì dầu, và món ăn đã chiên. Sau khi thêm đậu phụ, rong đại dương và súp miso, sự thèm nạp năng lượng của tôi rồi cuối cùng cũng trở thành được thỏa mãn.

Phần 6:

Nhiệm vụ tìm kiếm thức ăn ngon sẽ luôn mãi trường tồn.

Xem thêm: Địa Chỉ Mua Bút Ký Ở Hà Nội Được Đánh Giá Uy Tín, Bút Ký Cao Cấp Chính Hãng

Đương nhiên, trong thời gian qua shop chúng tôi cũng đi kiếm kiếm những người dân mất tích; mặc dù nhiên, dù cho là vậy, phần nhiều ngày này cửa hàng chúng tôi vẫn chưa thu được chút thông tin nào.

Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47.2 Chapter 47.1 Chapter 46.2 Chapter 46.1 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 - song for the Champions Chapter 36 - Curiosity, Desires, Capabilities Chapter 35 - I'm Back Chapter 34 - Off khổng lồ Camp Chapter 33 - Child of the Witch Chapter 32 - Summer Vacation! Chapter 31 - Monsters in Summer Chapter 30 Chapter 29 - Vistor khổng lồ Tempest Chapter 28 - The Door khổng lồ Class S Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter 20 Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 - 「Enjoying the New Year」 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 - 「Fruitful Autumn」 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 - Reproduction of a Summer Festival Chapter 6 - Swimsuit Day Chapter 5 Chapter 4 - The first Tanabata Chapter 3 - The ways lớn spend a break Chapter 2 - Diary no. 2 Chapter 1.2 - Diary no. 1(second half) Chapter 1 - Diary no. 1(first half)
list style
Paged style
Prev
Next
*

*

*

*

*

Chapter 59 Chapter 58 Chapter 57 Chapter 56 Chapter 55 Chapter 54 Chapter 53 Chapter 52 Chapter 51 Chapter 50 Chapter 49 Chapter 48 Chapter 47.2 Chapter 47.1 Chapter 46.2 Chapter 46.1 Chapter 45 Chapter 44 Chapter 43 Chapter 42 Chapter 41 Chapter 40 Chapter 39 Chapter 38 Chapter 37 - tuy nhiên for the Champions Chapter 36 - Curiosity, Desires, Capabilities Chapter 35 - I'm Back Chapter 34 - Off to lớn Camp Chapter 33 - Child of the Witch Chapter 32 - Summer Vacation! Chapter 31 - Monsters in Summer Chapter 30 Chapter 29 - Vistor to Tempest Chapter 28 - The Door to lớn Class S Chapter 27 Chapter 26 Chapter 25 Chapter 24 Chapter 23 Chapter 22 Chapter 21 Chapter trăng tròn Chapter 19 Chapter 18 Chapter 17 Chapter 16 Chapter 15 Chapter 14 Chapter 13 - 「Enjoying the New Year」 Chapter 12 Chapter 11 Chapter 10 - 「Fruitful Autumn」 Chapter 9 Chapter 8 Chapter 7 - Reproduction of a Summer Festival Chapter 6 - Swimsuit Day Chapter 5 Chapter 4 - The first Tanabata Chapter 3 - The ways khổng lồ spend a break Chapter 2 - Diary no. 2 Chapter 1.2 - Diary no. 1(second half) Chapter 1 - Diary no. 1(first half)