Ngoài hầu như bó hoa tuyệt tấm thiệp thì những bài thơ hay cũng chính là món quà tri ân vô cùng ý nghĩa sâu sắc luôn được các bạn học sinh chắt lọc để gửi mang lại thầy cô nhân thời cơ Nhà giáo Việt Nam. Dưới đây là danh sách những bài bác thơ tuyệt các bạn có thể tham khảo.

Bạn đang xem: Những bài thơ về thầy cô và mái trường


1. Nghe Thầy Đọc Thơ

Em nghe thầy hiểu bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng nóng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xaÊm êm như giờ của bà năm xưa
Nghe trăng thở rượu cồn tàu dừa
Rào rào nghe chuyển trận mưa giữa trời
Thêm yêu giờ hát người mẹ cười
Yêu thơ em thấy khu đất trời rất đẹp ra…

Tác giả: nai lưng Đăng Khoa

2. Tri Ân người lái Đò

Tri thức xa xưa trở lại đây,Tình sâu nặng của cô ấy thầy!Người mang tia nắng soi đời trẻ,Lái chuyến đò chiều quý phái bến đây?
Đò mang đến vinh quang địa điểm đất lạ,Cám ơn bạn đã lái đò hay!Ơn này trò mãi ghi vào dạ…Người đã hỗ trợ con quá đắng cay!

Tác giả: Nguyễn Trung Dũng

3. Có Một Nghề Như Thế

Có một nghề vết mờ do bụi phấn dính đầy tay
Người ta bảo chính là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà mang đến cho Đời đầy trái ngọt hoa tươi”!

Có một nghề rèn luyện cả đời người
Để mang về sự tốt tươi mang lại thiên hạ
Có một nghề thật đớn đau nghiệt ngã
Để mang tặng kèm cho Đời hầu như Tài tử Giai nhân
Lặn lội cả đời nhả lựa chọn tơ ươm
Cho loài bạn được khoác lụa kim cương óng ả!

Có một nghề thừa bao khó khăn cao cả
Để rèn luyện cho Đời phần đông nguồn lực vô biên
Có một nghề luôn luôn đào tạo rất nhiều “Tài, Hiền”Cho giang sơn được an toàn thịnh vượng!

Có một nghề luôn tạo thú vui sướng
Cho bao tín đồ đạt sự nghiệp thăng hoa
Có một nghề từ bỏ sáng mang lại chiều tà
Dạy dỗ học trò miệt mài ko ngơi nghỉ

Có một nghề ngay lập tức từ trong suy nghĩ
Nhận trọng trách với Đời,Làm Thầy của tất cả những bâc Vĩ nhân!Có một nghề cũng có lúc quên thân
Mang nhỏ chữ gieo vần vị trí heo hút
Có một nghề đổ tiền lương sở hữu giấy bút
Dạy các em thơ xứ Mèo phát vùng cao
Xua nắng Hè Thu, cõng gió Đông vào
Thổi lạnh ngắt những mùa nắng oi bức!Có một nghề cứ mỗi khi thức giấc
Đã nghĩ nặng trĩu tình về rứa hệ mai sau.

Nguyên khí non sông sẽ ngọt ngào về đâu?
Khi nhân từ Tài không được nuôi trồng chăm bón!Ôi Trời Đất giao cho ngành ta nhiệm vụ lớn
Nghiệp mênh mông mà chức nhan sắc lại cỏn con!

Ta luôn luôn ước mơ cho Đất nước được vuông tròn
Thoát địch họa cùng tai ương rình dập
Phải cầm xây một lâu đài vững chắc
Cho núi sông được im vui, Đất nước được thái bình.Cho quê nhà trong đó gồm mình
Được tận hưởng trọn vẻ vang ấm no hạnh phúc!Nghề công ty Giáo được vinh danh tiến bước
Cùng các nghề xây mực thước đến đời
Cho thiên hạ mãi mãi xanh tươi
Cho cuộc sống thường ngày được thay đổi đời oanh liệt
Cho cố kỉnh gian người nào cũng nhận biết

Nghề Giáo là Thầy giúp non sông được thăng hoa!

Tác giả: Đinh Văn Nhã

4. Thầy

Cơn gió vô tình thổi khỏe khoắn sáng nay
Con đột nhiên thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ trường đoản cú nhủ rằng kia là lớp bụi phấn
Mà sao lòng bâng khuâng mãi ko nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là gần như viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò đề xuất mẫn
Cho bọn chúng con lý thuyết tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng bé khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với toàn bộ tin yêu thương ...

5. Kính bộ quà tặng kèm theo Các Thầy Cô

Mừng ngày bên giáo Việt Nam
Đường quê, ngõ phố tràn trề sắc hoa Trò vui ríu rít hát ca
Nét phương diện tươi rói, ôm hoa bộ quà tặng kèm theo thầy Thầy vui cảm súc tràn đầy
Nhận hoa nhưng để lòng thầy nở hoa Tình thầy bác ái bao la
Yêu trò dậy dỗ như bố mẹ hiền mong mỏi trò học tốt mãi lên
Là người dân có trí tạo ra sự cơ đồ vật Thầy luôn mong mãi sinh sống trò
Học tài tu đức, suốt cho cuộc đời Chúng em luôn nhớ mãi lời
Thầy cô dậy dỗ xuyên suốt đời luôn luôn nhớ Thầy cô khơi trí óc lên
Thổi vào hồn trẻ, dệt đề nghị thành người Thầy cô nghề vô cùng tuyệt vời
Thanh cao, thôn hội những người vinh danh Tiên học tập lễ, hậu học văn
Tôn sư trọng đạo, ngàn năm lưu truyền tổ quốc có tiến mãi lên
Là nhờ gồm học, mới đề xuất nước giầu hiền lành tài, nguyên khí dẫn đầu
Quốc gia vẫn mãi thiếu cầu, nên cung Thầy cô là chốt khơi thông
Tổ quốc, xã hội vẫn mong muốn vẫn hóng Văn phố minh khai phá từng giờ
Thầy cô trách nhiệm cầm cờ đi đầu Mong rằng giang sơn thành công
Sánh vai cường quốc, với cùng năm châu Vinh danh với những công đầu
Là thầy cô đấy, trước sau hết mình Ơn thầy đối với học sinh
Là nghĩa cử lớn,thầy giành dạy mang đến Mừng thầy, mừng cả các cô
Chúc cho các bậc kỹ sư trung ương hồn yêu nghề tận tâm nghề hơn
Thành công, niềm hạnh phúc ngập tràn yêu mếm mộ trò, mếm mộ mái trường
Xứng danh đơn vị giáo, trò thương kính thầy.

Tác giả: Phạm Hồng Quý

6. Lời Ru Của Thầy

Mỗi nghề có một lời ru
Dở tốt thầy cũng lựa chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu sắc mây
Con sông của bà mẹ đường cày của cha

Bắt đầu dòng tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà đến em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu thương chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đầy đủ nghìn câu
Biết bé chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em tất cả một thờiƯớc mơ thì rộng lớn như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa vào hồn
Cái hoa vào lá, chiếc mầm vào cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn cầu mơ đầy của em.

Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên từng ngày
Trong em phân tử chữ xếp dày
Đừng quên bà bầu vẫn lo ốm hạt cơm

Từ vào vòm đuối ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi(Con đường thầy ngỡ song khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)

Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì cho dù phấn white bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy rước theo mình.

7. Nhỏ Với Thầy

Con với thầy
Người dưng nước lã
Con với thầy
Khác nhau nạm hệ

Đã các lần tôi từ hỏi mình
Mười mấy nghìn ngày không gặp mặt lại
Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại
Vẫn bên tôi dằng dặc hành trình

Vẫn theo tôi mọi lời đụng viên
Mỗi khi tôi lầm lỡ
Vẫn theo tôi phần đa lời nhắc nhở
Mỗi khi tôi kiếm được vinh quang...

Qua bi quan vui, qua mọi thăng trầm
Câu vấn đáp sáng lên đậy lánh
Với tôi thầy cam kết thác
Thầy gửi tôi khát vọng bạn cha

Đường vẫn dài và xa
Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!Từng bước một tôi bước
Với kỷ niệm thầy tôi...

8. Tri Ân

Thu tàn trời đã thanh lịch đông
Bồi hồi tấc dạ nhớ mong muốn cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp mang đến đôi cánh em cất cánh vào đời

Bao chuyến đò lặng không lờiƯơm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai
Bên trang giáo án miệt mài
Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua

Từng câu từng chữ ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn
Mõi mòn khuya sớm gian nan
Nhiều tối tắt tiếng ho khan quặn lòng

Bao thế hệ đã sang sông
Thầy cô luôn luôn mãi vọng trông theo cùng
Mặc mang đến mưa gió bão bùng
Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ

Hôm nay kính dệt vần thơ
Tri ân nhị tiếng… vô bờ khắc ghi
Nẻo đời dẫu có thịnh suy
Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy

Mừng ngày nhà giáo hôm nay
Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi
An khang hạnh phúc rạng ngời
Gia can êm ấm trọn đời yêu thương
Dẫu cho cách trở ngàn phương
Lòng hoài khắc khoải vấn vương vãi cô thầy.

9. Người điều khiển Đò

Một đời bạn - một loại sông...Mấy ai làm cho kẻ đứng trông bến bờ,"Muốn qua sông phải lụy đò"Đường đời muôn cách cậy nhờ tín đồ đưa ...

Tháng năm dầu dãi nắng và nóng mưa,Con đò trí thức thầy gửi bao người.Qua sông giữ hộ lại nụ cười
Tình yêu thương xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc - làn tóc sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy gửi tiếp đầy đủ đò đầy qua sông...

Tác giả:Thảo Nguyên

10. Lời Trầm Thầy Tôi

Có phần nhiều chiều hè, phượng đỏ rơi
Còn đâu năm cũ, sắp đến qua rồi.Thương người chúng ta cũ, ân sâu nặng
Nhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.

Muốn được cho đi, thầy đề nghị có
Tâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.Cho không hẳn mất, tình muôn thuở.Nhận được đời vui, nghĩa nuốm thôi.

11. Cô ơi

Rời mái ngôi trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời bảo ban của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã...Cô không lời trường đoản cú giã
Xa ngôi trường tự dịp nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian cách triền miên
Cô chưa lần con quay lại
Chúng em ghi nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về...Nay bọn chúng em khôn lớn
Ngày rời trường ngay gần đến
Bao giờ chạm chán lại cô?!

12. Nghĩa Thầy Cô Mãi ko Quên

Bao năm tháng, ni ta đơ mình tỉnh giấc giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở mang lại trường
Đang phiêu dạt theo từng chòm mây trắng.Con nhớ lắm những rất lâu rồi đằm thắm
Cô dậy con từng đường nét chữ vần thơ
Cô đưa nhỏ gõ ô cửa cuộc đời
Và mềm dịu của một fan con gái.Tâm hồn con,một nỗi ảm đạm dài
Cô ủ ấp , xoa đầu khi nhỏ khóc
Vầng trán cô các vần nhăn se sắtÂu yếm chú ý chúng con
Tuổi nhỏ chúng bé nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch điện thoại tư vấn cô là “trại chủ”Và chúng con là những nhỏ cừu nhỏ bé nhỏ
Cô chăn dắt bên trên đồng cỏ tri thức bao la.Khi phần lớn ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình phân biệt một điều nho nhỏ
Một tình thương mênh mông và vô tận
Cô dành riêng cả mang lại những nhỏ cừu nhỏ-chúng con.

13. Nắng và nóng Ấm sảnh Trường

Cây điệp già xòe rộng lớn tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đã học, mảng sảnh vuông im vắng
Chim chuyền cành buông tiếng giá bâng qươ.

Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ké theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào đuối ngọt giọng thầy ngâm.

Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông xoàn ngây rơi luân phiên tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm rửa nắng ấm màu xanh

Em ngồi yên uống suối mật vào lành
Thời gian như ngừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không đủ can đảm cựa
Ngại ko kể kia nắng ấm sẽ thôi vàng

Sân trường căng rộng ngực mang lại thênh thang
Kiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng nóng của người...

14. Ngày Tết nhà Giáo

Ngày vui xin chúc các Cô Thầy
Mạnh khỏe, bình an, giọng hát hay
Họp mặt cùng cả nhà vui tiệc nhỏ
Hoa tươi, chúc tụng thiệt đong đầy
Bao ngày vất vã bên trường lớp
Dạy dỗ lũ em máu nóng say
Đóng góp cho đời thêm sắc đẹp thắm
Vinh danh rạng rỡ, cảm ơn dày...

Tác giả: Đặng Ngọc Đào

15. Lá đổi màu tóc Thầy

Về trường tiếp nhận huân chương
Gặp thầy gặp mặt bạn tình thương dạt dào
Lâng lâng cảm hứng dâng trào
Tóc thầy điểm tệ bạc độ nào chẳng hay
Sân ngôi trường xanh thắm chồi cây
Phải chăng lá nhuộm tóc thầy của tôi
Ra về lòng phần đa bồi hồi
Nguyện rằng luôn luôn mãi là fan trò ngoan.

Tác giả: hồ Ngọc Quân

16. Gia sư Lớp Em

Cô giáo lớp em
Xinh đẹp mắt hoành tráng
Làn domain authority trắng sáng
Đôi giầy bóng loáng
Ai quan sát cũng choáng
Em chú ý choáng hơn.

17. Mãi trong Tôi, Ngôi trường Ấy

Mỗi khi lá xào xạc
Như mọi nốt nhạc vui
Cùng hoà vào điệu hót
Của bạn thân chim bên trên cành.

Đến lúc hoa phượng nở
Đỏ rực cả sảnh trường
Cũng là lúc ve khóc
Cho tình bạn chia ly

Ôi! Mái trường yêu dấu
Ôi! Thầy cô thân yêu
Chắp đến tôi đôi cánh
Bay cao trên phố đời.

Thời gian sao cấp tốc quá
Đã bao năm xa trường
Nơi phương xa xứ người
Nhìn cảnh lưu giữ trường xưa.

Tôi mong ước một ngày
Được về lại ngôi trường xưa
Tìm lại chút kỷ niệm
Của 1 thời mộng mơ.

Đừng nhé thời hạn ơi!Đừng bao phủ mờ kỷ niệm
Đừng che lớp rong mờ
Để còn mãi trong tôi!

Thơ về thầy cô với mái trường là chủ đề thơ được hơi nhiều độc giả yêu thích.Cũng dễ nắm bắt thôi! Ai thuộc từng trải qua trong thời gian tháng ngồi trên ghế đơn vị trường,năm tháng học sinh,sinh viên với các kỉ niệm cần thiết nào quên.Kí ức về mái trường thân yêu;về những người dân thầy,người cô xứng đáng kính,đã không quản gian khó dìu dắt,dạy giỗ ta khôn lớn,trưởng thành;về những người bạn học trò xứng đáng mến ….Chính bởi vì lẽ đó, những bài thơ về thầy cô với mái trường đã tiện lợi đi vào lòng người. Sau đây la những bài thơ như thế !


Nội Dung Chính


Những bài bác thơ về thầy cô cùng mái trường hay nhất
Thơ về thầy cô với mái ngôi trường đong đầy cảm xúc

Những bài bác thơ về thầy cô với mái trường giỏi nhất

Thời học sinh là quãng thời gian đẹp nhất, ý nghĩa nhất, với rất đầy đủ ắp mọi kỉ niệm trong sáng, ngây thơ. Đọc thơ xuất xắc về thầy cô với mái trường đã đưa trọng tâm hồn chúng ta về với trong những năm tháng thơ ngây vẫn qua, thuộc sống lại với đông đảo kỉ niệm cần yếu nào quên.

Sau đây, mời chúng ta sống lại cùng với thời áo hết sạch trơn khôi với đầy đủ ắp hồ hết kỉ niệm cạnh tranh phai qua tập thơ về thầy cô cùng mái trường tốt nhất .



Lời Ru Của Thầy

Mỗi nghề có một lời ru
Dở tốt thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của người mẹ đường cày của cha
Bắt đầu chiếc tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà mang lại em
Yêu rồi cũng lưu giữ yêu thêm
Tình yêu thương chẳng tất cả bậc thềm cuối đâu!Thầy ko ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thờiƯớc mơ thì rộng như trời, nghìn năm
Như ru ánh lửa vào hồn
Cái hoa vào lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru lúc mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên người mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm non ngôi trường
Xin lời ru được đi đường em đi
Con con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào từng cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đầy đủ thầy rước theo mình

Người Lái Đò

Một đời bạn – một mẫu sông…Mấy ai làm cho kẻ đứng trông bến bờ,‘Muốn qua sông đề xuất lụy đò’Đường đời muôn cách cậy nhờ tín đồ đưa …Tháng năm dầu dãi nắng mưa,Con đò trí thức thầy đưa bao người.Qua sông giữ hộ lại nụ cười
Tình yêu thương xin tặng ngay người thầy kính thương.Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta mọi muôn phương vạn ngày,Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy gửi tiếp rất nhiều đò đầy qua sông…


*

Cô Ơi

Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời bảo ban của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…Cô ko lời từ giã
Xa trường tự thời gian nào
Em cứ ngỡ chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô vơi hiền
Thời gian cách triền miên
Cô không lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…Nay chúng em khôn lớn
Ngày tách trường ngay gần đến
Bao giờ chạm mặt lại cô?!

Thưa Thầy

Thưa thầy, bài học kinh nghiệm chiều nay
Con vứt quên ngoại trừ cửa lớp
Dưới cội phượng già, ở nghe chim hót
Con hóa bản thân thành bướm với hoa
Thưa thầy bài tập hôm qua
Con cho vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Cái té điệu đàng, sảnh trượt patin
Thưa thầy, bên ly coffe đen
Con đốt thời hạn bằng sương thuốc
Sống cho chính mình và không lúc nào mơ ước
Mình vẫn là ai ? Tôi sẽ là ai ?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài xích trong giờ ho khan
Thưa thầy, chỉ ra rằng nhận: điều giản đơn
Sao bé học hoài ko thuộc
Để bây chừ khi nhỏ hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy


*

Nhịp Trống Trường

Từ nhịp tay vỗ dắt con điCon to dậy men dần theo tiếng trốngÂm thanh non lành, âm nhạc nóng bỏngTừ nhịp trống tròn tủ loáng mảnh sân vuông

Tuổi thơ chập chững bước vô trườngNghe trống điểm để đời ta nhảy khócĐể ta biết oà reo sau huyết họcNhận ra bản thân trong nhịp trống trang nghiêm.

Cái âm thanh kinh hoàng lại siêu hiềnTa ngờ ngạc trước điều chưa biết đến hếtCó nụ cười bài văn vừa kịp hếtCó nỗi bi tráng bài toán giải chưa xong.

Cái âm thanh bé bé dại lại mênh môngQui tụ cả nhị sắc đầu xanh bạcSau nhịp trống thấy mình luôn luôn đổi khácMột dáng vẻ hình đang chờ phía xa xôi …

Lớn khôn rồi tách mái lớp bâng khuângTa mãi bước theo giờ đồng hồ đời giục giãKhi đứng trước một niềm nhức vấp ngãLại nghe dồn tiếng trống rất nhiều ngày qua…

Tựu Trường

Giờ phấn khởi của 1 thời trẻ dạiHỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gươngNhững chàng trai mười lăm tuổi vào trườngRương nhỏ dại nhỏ cùng với linh hồn bằng ngọc.

Sắp niềm hạnh phúc như chương trình lớp họcBuổi chiều đầu, chúng ta tìm bạn kết duyênTrong sảnh trường hướng dạo bước giữa Đào viênQuần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.

Chân non gàn ngập xong từng cách nhẹTim run run trăm tình yêu rụt rèTuổi mười lăm vội sách lại, đứng ngheLòng mới mở giữa tay đời ấm áp.

Tựu ngôi trường đó, lòng tôi vừa bắt gặpNỗi xôn xao thầm yên ổn ở vào rươngCủa cánh mày râu trai mười lăm tuổi vào trườngMắt tin tưởng và tóc vừa dưỡng rẽ

Người bạn nhỏ! đến lòng tôi theo ghéKhông nỗi gì có thể vuốt ve sầu hơnĐêm tựu trường mùi hành lang cửa số mới sơnTủ new đánh cùng lòng trai thơm ngát


*

Thầy

Cơn gió vô tình thổi dũng mạnh sáng nay
Con hốt nhiên thấy tóc thầy bạc đãi trắng
Cứ trường đoản cú nhủ rằng kia là vết mờ do bụi phấn
Mà sao lòng nghẹn ngào mãi ko nguôi.Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi…Lớp học tập trò ra đi, còn thầy sinh sống lại
Mái chèo kia là rất nhiều viên phấn trắng
Và thầy là bạn đưa đò đề nghị mẫn
Cho bọn chúng con kim chỉ nan tương lai.Thời gian ơi xin tạm dừng đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi giờ đồng hồ thầy với toàn bộ tin yêu…

Nắng sân Trường

Ngẩn ngơ chiều lúc nắng đá quý phai
Thương nhớ xa xưa chất ngất xỉu hồn
Một mình thơ thẩn đi tìm kiếm lại
Một thoáng hương xưa dưới mái trường

Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,Này bàn ghế cũ, này hàng me
Bảng đen nằm lưu giữ người chúng ta trẻ
Bụi phấn xa rồi… giữ hộ chút hương!

Bạn cũ hiện giờ xa tôi lắm
Mỗi đứa một nơi cách trở rồi!Cuộc đời cũng tựa như trang sách
Thư viện mênh mông, nhớ phương diện trời!!!

Nước mắt bây giờ để ghi nhớ ai???
Buồn cho năm tháng ghẻ lạnh xa
Tìm đâu hình láng còn vương vãi lại?
Tôi ghi nhớ thầy tôi, nhớ… xót xa!

Như còn đâu đây tiếng giảng bài
Từng trang giáo án vẫn tồn tại nguyên
Cuộc đời mang đến dẫu về muôn nẻo
Vẫn ghi nhớ thầy ơi! tất yêu quên

Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ bé bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài bác tập gọi a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ

Xiêu nghiêng nét chữ ngốc khờ
Tay cô cầm nóng đến giờ đồng hồ lòng em.Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như chị em biết đem sánh gì.

Thơ về thầy cô cùng mái ngôi trường đong đầy cảm xúc

Tuổi học trò với phần đa mộng mơ, những lo ngại bất chợt, những ý tưởng phát minh chợt mang lại rồi đột nhiên đi. Toàn bộ đều được vun đắp và lớn lên dưới mái trường – địa điểm ta luôn luôn có bạn bè và thầy cô ở kề bên sẻ chia rất nhiều vui bi thương cùng ta. docongtuong.edu.vn xin giới thiệu những bài thơ về thầy cô với mái trường đong đầy cảm xúc.


*

Nắng Ấm sảnh Trường

Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh lung linh cười duyên thuộc bóng nắng
Giờ đang học, mảng sảnh vuông im vắng
Chim chuyền cành buông giờ 2000 giá bâng qươ

Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng xịt theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi phảng phất vào đuối ngọt giọng thầy ngâm.

Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông rubi ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng song ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh

Em ngồi yên ổn uống suối mật vào lành
Thời gian như giới hạn trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ko kể kia nắng ấm sẽ thôi vàng

Sân ngôi trường căng rộng lớn ngực đến thênh thang
Kiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn uyển chuyển sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người…

Lời Của Thầy

Rồi các em một ngày đã lớn
Sẽ bay xa mang đến tận cùng trời
Có lúc nào nhớ lại những em ơi
Mái ngôi trường xưa 1 thời em vẫn sống

Nơi đã chuyển em lên trung bình cao cầu vọng
Vị ngọt đầu đời bóng đuối ca dao
Thuở học tập về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới

Dẫu hiểu được những mon ngày sắp đến tới
Thầy trò mình cũng có những lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi những em thêm vài nét nhắn nhủ

Một lời khuyên biết cầm nào cho đủ
Các em với theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ chớ quên:Sống mang đến xứng cùng với lương tâm phẩm giá…

Rồi các em mọi cá nhân đi từng ngả
Chim tung trời bay bổng cánh thanh niên
Ở khu vực đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ.


Trường Tôi

Cổng ngôi trường tôi trông hết sức xinh
Tường cao cổng fe , bên dưới hình văn hoa
Bước vào thoang thoảng hương thơm hoa
Trời cao xanh ngắt , mây là là bay
Râm râm nhẵn mát sản phẩm cây
Trưa trưa gió thổi lay cây rì rào .Xa xa hàng dương vẫy chào
Gần ngay sát phượng hồng thì thào gọi thương
Cùng nơi khắp chốn trong trường
Sinh viên chơi đùa , thân mật chuyện trò
Người nói bé dại , kẻ nói to
Xôn xao giờ đồng hồ hát tiếng hò du dương
Vọng xa nghe giờ đồng hồ giảng đường
Bao la trang trải tình thương cô thầy
Dạo quanh xa đó gần đây
Nơi đâu đẹp tuyệt vời nhất là phía trên trường bản thân .

Thầy Là Chuyến Đò Xưa

Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện 1 thời rất xưa
Rằng tín đồ chèo kháng đón đưa
Mặc cho những vết bụi phấn thân trưa rơi nhiều

Bay lên tựa mọi cánh diều
Khách ngày xưa đó không ít lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng thân trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây trơ trẽn đứng giữa mẫu thời gian…

Một ngày thu như bao mùa thu trước
Nắng hồng lên trong mắt biếc học tập trò
Phấn trắng, bảng đen, đường nét mực thầy vẫn đỏ
Sao con tìm nhưng chẳng thấy ngày xưa…Thời gian qua, ngày thu nay tất cả khác
Bao chuyến đò qua chốn ấy sông sâu
Nghĩa thầy cô một đời không trả hết
Dẫu đời con qua biết mấy nhịp cầu.Trang giáo án bao năm thầy vẫn mở
Mà tập bài bác thầy chấm đang khác xưa
Chúng con đi, biết lúc nào về lại
Có lúc nào tìm được thuở ngây thơ…Mùa qua mùa, bụi thời hạn rơi rắc
Nên tóc thầy một sáng sủa bỗng bội bạc thêm
Trời xanh vẫn cẩn trọng ngoài cửa lớp
Chữ nghĩa tình muôn thuở chẳng nguôi quên.


Lời Cảm Tạ

Tôi đứng yên giữa cuộc sống nghiêng ngả
Để một lần nhớ lại mái ngôi trường xưa
Lời dạy rất lâu rồi có giờ thoi đưa
Có bóng nắng và nóng in chiếc sông xanh thắm

Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng
Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua
Nhớ đc điêu gì đc dạy hầu như ngày xaÁp dụng – chắc bẩn thỉu cội nguồn sẽ có

Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ
Bậc thềm nào dìu dắt những cách đi
Bài học tập đời đã học đc những gì
Có đề cập bóng bạn đương thời năm cũ

Vun xới giấc mơ bằng trái tim ấp ủ
Để cây đời tất cả tán lá xum xuê
Bóng mát ngừng chân là một chốn quê
Nơi ơn tạ là mái ngôi trường nuôi lớn

Xin phút tĩnh trung tâm giữa muôn điều hời hợt
Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.

Nghĩa Cô Thầy Mãi không Quên

Bao năm tháng, nay ta đơ mình tỉnh giấc giấc
Sắp qua rồi đông đảo tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở mang đến trường
Đang xiêu bạt theo từng chòm mây trắng.Con nhớ lắm những rất lâu rồi đằm thắm
Cô dậy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa bé gõ góc cửa cuộc đời
Và mềm dịu của một bạn con gái.Tâm hồn con,một nỗi bi hùng dài
Cô ấp ủ , xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô gần như vần nhăn se sắtÂu yếm quan sát chúng con
Tuổi nhỏ dại chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch call cô là “trại chủ”Và chúng bé là những bé cừu bé bỏng nhỏ
Cô chăn dắt bên trên đồng cỏ học thức bao la.Khi số đông ngày cuối của thời học viên sắp qua
Con new giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương mênh mông và vô tận
Cô dành cả cho những bé cừu nhỏ-chúng con./.


Mái ngôi trường Xưa

Biết tuổi thơ có quay lại hai lần?
Để tiếng trống chiều nay thêm thương nhớ
Tôi như dòng lá bàng sau bão gió
Đợi lặng lẽ hình trơn tuổi xưa yêu.

Tôi nhớ từng viên ngói bao phủ mờ rêu
Lũ chim sẻ ê a ngoài cửa sổ
Những hàm số ngổn ngang trên trang vở
Bài viết nào xộc xệch mấy câu văn.

Quả bàng non ấp ủ những tháng năm
Tôi ngóng hoài ước mơ chưa chín nổi
Cái đáo, hòn bi, tiếng chim vồi vội
Trốn tra cứu nhau ngang dọc tiếng nói cười.

Nắng nghịch ngầm giấu nét chữ xinh tươi
Mưa giận dỗi tìm mấy ngày chẳng thấy
Cái bím tóc đuôi con gà hoe hoe ấy
Còn cong môi ngoe nguẩy nữa hay không!…

Đâu bài xích thơ tôi viết mãi không xong
Thời gian lấp kín dần bao trang vở
Hoa bàng trắng rồi mang đến mùa phượng đỏ
Và tóc thầy những vết bụi phấn cứ white hơn.

Giữa cuộc đời bằng hữu vắng nhau luôn
Để từng bận hoa cúc đá quý trước ngõ
Tiếng trống xui lưu giữ nôn nao trường cũ
Thơ gieo vần bát ngát sắc quà thu…

Trời Sao

Bầu trời nghìn sao đậy lánh
Lung linh cầu vọng học tập trò
Mái trường long lanh mắt sáng
Ngời ngời ước vọng thầy cô…

Trường ơi, được coi là dòng sông mát
Giọt trong kiến thức loài người
Cho em tắm trong sự thật
Lớn dần dần nhân nghĩa – tinh khôi.

Trường ơi, mái nhà em đấy
Tuổi thơ gửi mãi vị trí này
Bảng đen nở chiếc chữ trắng
Tay thầy vẫy ước mơ bay.

Thầy chưa từng dang tay đánh
Búp hoa còn cất trong cành
Tuổi thơ nên nhiều cá tính
Cho đời đầy đủ sắc tươi xanh

Cô ơi dang hai tay rộng
Ôm em siết chặt vào lòng
Để hai con mắt em ngấn lệ
Long lanh hạt ngọc tình thương

Cô ơi ngọt ngào và lắng đọng giọng nói
Bây giờ đời thiếu tiếng ru
Tình thương tung trên trang giấy
Vào đời rửa sạch nỗi đau

Thầy cô cùng nhau thắp sáng
Niềm tin trong mắt học tập trò
Ngàn sao thân trời cầu vọng
Sáng ngời ánh nhìn nên thơ.


Mãi trong Tôi Ngôi ngôi trường Ấy

Ngày làm sao còn bỡ ngỡ
Loay hoay trước cổng trường
Chưa một ít bâng khuâng
Với ngôi trường new ấy

Mấy sản phẩm cây phượng vĩ
Mấy gốc lá bàng to
Hình như mong thầm thì
Bạn ơi vào đi nhé !

Kia rừng dương vẫy gọi
Hoà quyện tiếng chim chuyền
Như một khúc giao tình
Cùng nghênh tiếp bạn bắt đầu .

Vậy cơ mà giờ ngấm thoát
Đã bao niên học rồi
Ngôi ngôi trường ngày làm sao ấy
Là một phần trong tôi .

Cũng sản phẩm cây phượng vĩ
Cũng mấy cội bàng to
Giờ là chúng ta tri kỷ
Ngày nào cùng gồm nhau

Mỗi khi lá xào xạc
Như hầu hết nốt nhạc vui
Cùng hoà vào điệu hót
Của phe cánh chim trên cành .

Đến khi hoa phượng nở
Đỏ rực cả sảnh trường
Cũng là lúc ve khóc
Cho tình bạn chia ly

Ôi ! Mái ngôi trường yêu dấu
Ôi ! Thầy cô thân yêu
Chắp cho tôi đôi cánh
Bay cao trê tuyến phố đời .

Thời gian sao nhanh quá
Đã bao năm xa trường
Nơi phương xa xứ người
Nhìn cảnh lưu giữ trường xưa .

Xem thêm: Taxi E Tên Gì Full Chã­Nh ThứC, Trường Giang, Angela Phương Trinh

Tôi mong muốn một ngày
Được về lại ngôi trường xưa
Tìm lại chút kỷ niệm
Của 1 thời mộng mơ .

Đừng nhé thời gian ơi !Đừng đậy mờ kỷ niệm
Đừng phủ lớp rong mờ
Để còn mãi vào tôi

Vậy là chúng ta vừa được phân chia sẻ ngừng chùm thơ hay viết về thầy cô cùng mái trường. Hãy hàm ân và trân trọng những người dân thầy, người cô đã có lần dìu dắt mình các bạn nhé. Với những bài thơ về thầy cô với mái trường hay độc nhất trên đây chúng tôi hy vọng vẫn đem đến cho mình những tích tắc xúc đụng về tình thầy trò với mái ngôi trường thân yêu.