Ấn tượng trước tiên của Hoa Ban về truyện này chính là có đôi nét giống với tình dục nguy hiểm. Cũng là một chuyện tình ly kỳ thân mưa bom bão đạn, thấm đẫm máu, nước mắt, bạo lực, sự mọi rợ tàn nhẫn cũng giống như mùi vị tình dục. Cũng xuất phát điểm từ một vụ bắt cóc con tin cùng hội triệu chứng “I love bad guy” như trường đúng theo của Đặng Sơ Vũ với Lục Tử Mặc.

Bạn đang xem: Không thể không yêu

Các tình tiết trong truyện các chỗ khá tởm gớm, tốt nhất là những chiêu cực hình thân xác, tấn công đập, cưỡng hiếp,… cho nên chúng ta cần sẵn sàng lên dây cốt trước lúc xem nhằm khỏi đề nghị ngỡ ngàng ^^

Chuyện bắt đầu tại Bắc tởm hoa lệ, trôi dạt đến những sa mạc ốc hòn đảo hoang vu của miền trung Đông, đi đến hoàng cung sa hoa dưới ánh sáng tín ngưỡng của Thánh Ala, gặp mặt gỡ những bé người luôn đấu tranh cho cuộc sống thường ngày khắc nghiệt, những người phụ nữ túng bấn luôn đề xuất giấu bản thân sau khăn trùm đầu, những bầy tớ làm vấn đề như trâu ngựa chiến trên cánh đồng bông cùng thuốc phiện, chứng kiến cảnh bầy ông đánh đập bà xã con, cảnh hành hình nhỏ tin, cảnh phạm nhân bị bóc trần rồi bị đối đãi như súc vật,…tất cả thực sự man rợ, phần đa tội ác của con người, số đông mặt trái của bao gồm trị các được biểu thị qua ngòi cây viết của Huyền Lộng.

Cô gái trẻ con Lâm Khả Hoan phi vào ngã rẻ to của cuộc sống một phương pháp ngây ngô và chưa hề chuẩn chỉnh bị, từ phía trên trải qua không ít năm lênh đênh, mấy lần thập tử duy nhất sinh, bao lần vứt quăng quật tôn nghiêm, bao lần nhục nhã từ trần phục để sau cuối tìm lại gia đình và tương lai.

Là một bác sĩ nước ngoài khoa có năng lực, cô sẽ sống 24 năm trong tầm tay thương yêu của gia đình và đánh Nghị. Cuộc sống sẽ rất êm ả qua đi giả dụ Tô Nghị không bất ngờ nói lời phân tách tay, giữ lại Khả Hoan với trái tim nhức thương rỉ máu và một quyết định vô cùng dại dột: đi theo đoàn viện trợ y tế mang lại Trung Đông.

Cô gái nhỏ ngốc nghếch rời bỏ quê hương, rời quăng quật cuộc tình hai năm biết bao kỉ niệm, để trái tim nhân ái cùng tấm lòng y sĩ cao đẹp nhất dẫn lối. Mong chờ cô vùng phía đằng trước là địa ngục nhưng cũng chính là thiên đường…

Khả Hoan cứng cáp từ trong thua trận và nghịch cảnh. Cô từng bước một rời xa trái đất văn minh để lao vào vào sự tàn khốc, dơ nhuốc của chiến tranh, loàn lạc, sự tranh chấp khí giới giữa thành phần khủng ba và cơ quan chính phủ lâm thời ở 1 tiểu quốc gia Trung Đông. Cô nếm trải hết phần lớn điều kinh khủng mà bao gồm mơ cũng siêu hạng tượng được…

“Bởi vày em, Hoan Hoan, em vẫn luôn là đứa trẻ con mãi không thể béo lên, từ công việc cho đến cuộc sống thường ngày riêng, mọi vấn đề đều nhằm anh phải thân thiện lo lắng. Anh biết chưa phải lỗi của em cơ mà là lỗi của anh. Do anh thừa yêu chiều và bao quanh em nên không cho em có thời cơ tự lập, tự tận hưởng cuộc sống.”

Tô Nghị đã lấy vì sao như núm mà chia ly với cô. Khả Hoan vì ước ao tự lập như cách anh nói buộc phải sa chân vào cuộc “huấn luyện” hết sức dã man, thúc nghiền cô cần yếu mãi chú ý đời bởi màu hồng, trui rèn cô bắt buộc vượt qua hết đau khổ để tồn tại trong tình huống nghiêm ngặt nhất.

Lâm Khả Hoan sẽ đi, đã nhìn và sẽ hiểu.

Cô thấy đông đảo con bạn đen đúa, bé rồm trong loại thiếu ăn. Cô thấy cảnh dịch bệnh lây lan hoành hành cướp đi một loạt sinh mệnh. Cô tận mắt chứng kiến đứa nhỏ xíu gái vì đói thừa phải nạp năng lượng vụn, rồi lại bị phụ thân chú đánh cho dập nát tay chân. Cô thấy đều người thanh nữ hèn mọn bịt kín mặt mũi, luôn quỳ rạp trước bọn ông như một con chó trung thành…

Cô trải qua cảm xúc họng súng dí vào đầu, cảnh bị tóm gọn trói làm nhỏ tin, cảnh tù lao tù bị cưỡng bách nhục nhã. Cô mong muốn rồi tuyệt vọng vào chính phủ khi chúng ta thà hy sinh những người nước ngoài bị bắt cóc chứ không thỏa thuận giải cứu. Cô cũng từng có thời cơ trốn thoát dẫu vậy lại đần ngốc trường đoản cú chối, là vì ý thức “đồng cam cộng khổ” với các nữ hộ vệ chung cảnh ngộ, sau cùng thì cô bắt đầu hiểu ra: trong một số hoàn cảnh, lòng hùng vĩ là không yêu cầu thiết!

Sự ngây thơ, thuần khiết xen lẫn bền chí trở thành đòn chí mạng trong hoàn cảnh ngặt nghèo của Khả Hoan tuy nhiên cũng là một trong những thứ ánh nắng đẹp đẽ hiếm hoi tại ráng giới hung ác và dã man này. Suôn sẻ có một người phân biệt vẻ rất đẹp của nó, gồm một người hy vọng dang tay bảo hộ cho cô – Tạp Trát Nhân.

Ngay từ cơ hội Khả Hoan bước đi máy bay thì bánh xe cộ vận mệnh đã vận động rồi. Cô cho một miền khu đất xa lạ, với hành trình không dự đoán sẽ kéo dãn dài mấy năm trời, cũng chính là bước vào quỹ đạo của Tạp Trát Nhân. Duyên phận của cô ý vô tình vướn vào người này, càng vướn càng thêm rối, càng gỡ càng khăng khít.

Mạng người bọn ông kia cô một lần cứu vãn sống. Rồi mạng của cô về sau được hắn bảo vệ.

Cô bị bắt làm con tin, hắn hứa đưa cô về nước tuy nhiên Khả Hoan đang từ chối. Thiệt ngốc!

Con tin không được giải cứu, bộ phận khủng ba tuyên án hành hình, người này lại giữ cô mạng sinh sống dưới hình thức một bầy tớ tình dục.

Trong mắt cô, Tạp Trát Nhân là đao che nhưng năm lần bảy lượt đều là vị trí cô có thể dựa vào – giống như ngày trước ỷ lại vào đánh Nghị.

Chuyến linh giác ly kỳ mà tàn khốc của Khả Hoan bước đầu như thế, trải qua đều cung bậc cảm xúc, trải qua mọi hoàn cảnh từ khủng khiếp như âm phủ đến niềm hạnh phúc như thiên đường. Từng có tác dụng một bầy tớ đấu thiết bị với cây bông đầy gai, chịu đựng đòn roi của đô đốc rồi lại làm phái nữ nhân mà Tạp Trát Nhân yêu nhất, được sinh sống trong cung kim cương điện ngọc, nạp năng lượng sơn hảo hải vị. Lâm Khả Hoan chần chờ là chạm mặt chuyện xấu số hay gặp mặt chuyện may mắn?

Có lẽ rủi ro xấu vì rất nhiều ngày tháng chạy loạn hoang mang, những lúc bị buộc tháo hết xống áo để quân đội đi khám xét hoặc khi chịu đựng hình phạt trăm roi dành riêng cho bầy bà ko an phận.

Nhưng cũng là may mắn vì cô tất cả Tạp Trát Nhân. Bạn dám xem nhẹ hình thức trong cỗ tộc cơ mà để cô ở trong dinh thự của hắn. Fan ban cho bầy tớ như cô rất nhiều thứ vải vóc vóc quý giá, những món tiêu hóa hay sự ôm ấp yêu thương giống bảo vật. Tín đồ chống lại tộc trưởng, phỉ bán các thứ hủ tục cổ quái nhưng tàn ác, chiến đấu với quân đội, vùng vẫy trong nổi vô vọng để đảm bảo một ả bầy tớ hèn hèn là Khả Hoan. Tạp Trát Nhân không toàn năng, cũng có những lúc anh bất lực, cũng đều có khi anh gục xẻ nhưng “Mèo con” Khả Khả trong tâm địa anh luôn luôn được ưu tiên sản phẩm công nghệ nhất. Anh ko thể ra khỏi Châu Phi, không thể phất lờ mẫu máu gia tộc, không thể vứt mặt cha và anh trai một mình sinh tử, anh dấn thân vào thứ thiết yếu trị ôi thiu, mục nát, lao mình giữa mẫu đạn lạc nhưng luôn luôn luôn để người con gái anh yêu sinh hoạt nơi an ninh nhất. Khi gồm khả năng, Tạp Trát Nhân quyết giữ rước cô theo thói ích kỷ nhất. Lúc không thể bảo vệ, anh sẽ buông tay để cô trở về mái nhà yên bình ở vị trí kia lục địa.

Nhưng số phận hết lần này tới lần không giống không nhằm Khả Hoan rời khỏi Trát Nhân, vòng vo cầm cố nào cô thuộc lại trở trở về bên cạnh bờ vai ấy.

Trong tình yêu xen thù hận. Vào cảm kích xen mâu thuẫn. Trong niềm hạnh phúc xen khổ đau. Thừa qua hết thăng trầm cuối cùng họ vẫn lại sở hữu nhau. Khả Hoan đi chuyến này đã cứng cáp tuyệt đối, cũng chính là trải nghiệm hết địa ngục trần gian, đôi khi tìm thấy gia đình của chính mình nơi đất khách.

Xem thêm:

Tạp Trát Nhân cùng Tạp Tác – từ nay chúng ta là tương lai, là hạnh phúc, là mái nhà, là niềm tin, là bến đỗ… cũng là cuộc sống mới của Lâm Khả Hoan.

P/S:Truyện này gọi khá được, tuy không quá sống động nhưng cũng không trọn vẹn ảo tưởng vô lý. Những tình máu không cấp tốc không chậm, cũng có những lúc căng thẳng cùng dữ dội. Truyện edit ko bàn văn phong. Kết tương đối hợp lý. Ko quăng bom, nói điêu quá nhiều. Kể cùng tả rõ ràng, diễn giải không thiếu thốn và dễ dàng hiểu. Now, enjoy your ebook! ^^