">Lũ về, đông đảo cánh đồng đầu nguồn trắng xóa như biển lớn nước.Đường tự thị thôn Cao Lãnh lên Hồng Ngự, Tân Hồng ngấp nghé nước vỗ óc ách 2 bên.


*
- đồng minh về, hầu như cánh đồngđầu nguồn trắng xóa như biển khơi nước. Đường từ thị xã Cao Lãnh lên Hồng Ngự, Tân
Hồng mấp mé nước vỗ óc ách 2 bên. Người dân chạy bọn dựng lều bạt kín 2 bên đườnglàm nơi trú tạm hóng khi nước rút. Nhiều quán nhậu ôm cũng bồng bềnh trong mùa lũđể tìm sống…


>> bài 1: "Gái miền Tây" qua chuyện trong phòng văn nổi tiếng>> bài xích 2: số đông chuyện ám hình ảnh từ phòng massage>> bài bác 3: Gái miền Tây và các chàng Jang Dong Gun

Mấy quán bia ôm không tên ởngã tía An Long thuộc thị xã Tam Nông tỉnh giấc Đồng Tháp không thể rộn ràng ì xèo nhưdạo trước nữa vày nước dơ lên cao, người nào cũng bận rộn chạy lũ.

Các em út cũng ngáp ngắnngáp dài vày ế khách. Mấy thùng bia nhà quán để trong góc nằm bi thiết thiu im lẽ.Gái bia ôm có nhiều em ghiền bia nhưng mà chẳng dám uống bởi vì tiền đâu cơ mà trả. Vớilại những em quen uống “ăn theo” khách sẽ được trả chi phí chứ có lúc nào phải móctiền túi trả đâu?

Xe cửa hàng chúng tôi vừa dừng lại,mấy em mừng rỡ, tất tả chạy ra đón, mồm mồm em nào cũng dẻo quẹo : “Trờiơi, mấy ck của em đi đâu mất tiêu giờ mới thấy phương diện zậy?”. Cho dù từ thưở chasinh bà mẹ đẻ cho tới giờ bắt đầu biết mặt nhau, nhưng em nào cũng làm như thân mật tựkiếp trước vậy.

Đêm “ăn chơi” trên đồngnước nổi

“Căn phòng” vách lá, sànnhà bằng tre vị trí cọc đóng xuống bờ kênh, mùa nước này nước lên óc ách dướichân, di chuyển một bước, sàn tre kêu cọt kẹt.

Phía sau mấy bụi điên điểnxào xạc mỗi lúc những cơn gió đuổi nhau chạy qua. Điều khiến cho tôi quá bất ngờ nhấtlà trong góc nhà có mấy chiếc lu (giống như loại chum ở miền Bắc) đựng đầy cá. Luthì đựng cá lóc, lu thì đựng cá linh, lu thì cá rô…

Lu đựng cá lóc nước văngtung tóe, cá quẫy đấm đá nước ồm ộp. Gần đấy là mấy bao lúa cột hờ bởi dây chuối…


Cuộc sống fan miền Tây trong mùa nước nổi - Ảnh SGTT

Một em thò tay vào bắt 2con cá quả to xuống chái bếp đập đầu nấu ăn cháo. Khoảng chừng chừng 20 phút sau bên trên sàntre đã bày biện la liệt dĩa cá, sơn cháo, rổ rau, bông súng…

Đoàn công ty chúng tôi 4 bạn ngồiquanh, 4 cô cấp tốc nhảu chen vào thành từng cặp, xưng cùng nhau là “vợ chồng”!.Thế là “tình thương mến thương” bắt đầu. Bia, mồi vào, lời ra. Gió ngoài đồngnước thổi vào, đuối lạnh.

Tuy nhiên, bầy muỗi “quấyrầy” vô cùng. Một anh bạn trong đoàn đã ôm ghì “vợ” tìm mẫm thì bị loài muỗi đốt chomột phát ngay lập tức má. Chắc là đau lắm nên anh chàng phải rút tay ra vỗ vào phương diện cái“bép”, chửi thề: “Đ.M, làm mất hứng!”.

Tiếng mỉm cười vang lên. Một emcó “kinh nghiệm”, nói: “Cứ hết mình đi “chồng” thì đàn muỗi chịu đựng thua!”. Chúngtôi chẳng gọi gì cả, hỏi, một “em” đưa ngón tay lên miệng: “Chút nữa biếtliền!”. Các “thị vợ” cười cợt nắc nẻ.

Bạn đang xem: Lang thang phố "bia ôm" em út tay vịn nổi tiếng sài gòn

Quả thực, lát sau con muỗi đãbớt đi nhiều. Lan, tên của một “thị vợ” giải thích: “Thấy chưa những huynh,muỗi khoái tín đồ lạ, các huynh new tới phải chúng tấp vào chích. Giờ đồng hồ uống bia vàongười, tụi này lại quen mùi buộc phải bớt chích nữa! Dô đi”.

Tùng, người đi thông thường đoànchúng tôi tuyên bố: “Giờ “đèn đơn vị ai nấy sáng sủa nhé!” rồi cù qua ôm “vợ” nói:“Vợ chồng” mình tập trung vào “chuyên môn” nhá!”. “Vợ” Tùng mỉm cười hi hí, hưởngứng….

Tùng kê tai nói nhỏ, “vợ”Tùng giật nảy bản thân lên: “Hổng được anh ơi, có nơi nào đâu mà lại “làm”! Tùngnhìn quanh, căn nhà sàn xung quanh nước cất đoàn shop chúng tôi và các thiếu nữ này đãchật lắm rồi.

Một dòng phòng nhà bếp phíadưới chỉ đủ lối đi để thổi nấu nướng. Tùng tặc lưỡi, tiếc rẻ. “Vợ” Tùng an ủi: “Ráng mang đến sáng mai anh nhá!”. Tùng há hốc mồm: “Kỳ vậy? Sao tối không“làm” mà lại “làm” vào ban ngày?”. “Vợ” Tùng: “Ban ngày thấy con đường mình đi ramấy trụ điện bao gồm gò khu đất cao, giờ ban đêm thui, ra kia rắn cắn chết…”.

Chúng tôi kêu trời! Một côkể: “Mấy anh không hẳn dân tại chỗ này nên tụi em không dám đưa xuống xuồng ra mấybụi điển điển. Vì chưng mấy hôm trước cũng đều có ông khách ở thành phố xuống, gạnh quabuổi tối. Ăn nhậu xong xuôi đi xuống xuồng với em. Ông “làm” quá, xuồng lật, ổng rơixuống nước, tụi em yêu cầu mò một hồi bắt đầu vớt lên. May cơ mà ổng không chết. Tụi emhết hồn, hổng dám “đi” dưới xuồng với khách hàng từ tp nữa… Mấy anh mà bao gồm bềgì, tụi em tiêu…”. Hóa ra là vậy!

Tôi xoay qua chọc “vợ”: “Mấy em ở đây chắc kiêm nghề chào bán cá tuyệt sao nhưng mà trữ cá những dữ vậy?”. “Vợ”tôi mỉm cười: “Bí mật, hổng nói đâu!”. Căn vặn cụ nào cô ta chỉ mỉm cười màkhông tiết lộ gì cả…

Bí mật trong tối đồngnước nổi

Đêm đó, nhà hàng no say,chúng tôi lan ra ngủ lại quán, nằm trên sàn tre trải dòng chiếu ẩm ướt. Tôi vốntửu lượng kém, đề nghị vật vã lăn qua lăn lại không ngủ được.

Bỗng có tiếng mái chèo khuanước mỗi lúc một gần. Cùng một tiếng “kịch” bên dưới chân cột nhà. Tiếng lũ ông vọnglên: “Lan ơi…”.

Tiếng cô bé càu nhàu: “Mới ngủ được chút lại gọi…” cùng tiếng bước đi đi ra sàn nước bởi tre saunhà.


Nhiều cô gái miền Tây lựa chọn nghề bia ôm, mua vui mang đến khách vì cuộc sống thường ngày bức bách ở quê công ty - Ảnh minh họa

Tôi nhảy dậy, cách nhẹ theo,lắng tai nghe. Giờ cô gái: “Cha nội ơi, hết địa điểm rộng (chứa) cá rồi! Chơikiểu này bị tiêu diệt tui mất!”.

Tiếng người bầy ông: “Thông cảm đi nhưng cưng. Mùa nước làm gì có tiền!”. Cô gái bước xuống xuồng,mái chèo khua nước, loại xuồng lui ra rồi mất hút vào trơn đêm.

Tôi căng góc nhìn theo, mắtquen dần buộc phải thấy mờ mờ. Ánh sao khuya lấp lánh lung linh trên đồng nước. Đom đóm bay lậplòe dọc mấy đám điển điển trên đồng nước…

Lát sau chiếc xuồng quaylại, cập mũi vào sàn nước, cô nàng bước lên. Cô lấy chiếc thau gửi xuống, ngườiđàn ông xúc mấy con cá vào thau.

Cô gái làu bàu: “Cá rẻthúi, bán được mấy đồng…”. Giờ người đàn ông mang lả: “Chịu khó khăn làm khôđể đấy, nước rút bán có mức giá lắm à nghe!”.

Cô gái thở dài: “Riếtrồi công ty này sập vì rộng cá và đựng lúa!”. Chiếc ghe lại xoay mũi lấn sân vào đồngnước bàng tệ bạc ánh sao trời.

Chợt thấy tôi đứng phíasau, Lan (tên cô gái) đơ mình: “Hú hồn hú vía, tiếng này sao ko ngủ màđứng đây!”.

Tôi rít điều thuốc nhưng chẳngbiết trả lời thế nào trong thực trạng này. Cô nàng đem thau cá đổ vào lu, quay raxin tôi điếu thuốc, rít một khá dài: “Mùa nước nổi tụi này kẹt lắm anh ơi.Khách phương xa thì ít, nhưng mà khách sát hổng gồm tiền. Mấy ổng đến đây trả bằng cá.Có ông chở theo mấy giạ lúa “thanh toán”, tất cả chết tụi em không?”.

Theo lời trung khu sự của Lan,các cô gái bia ôm trong quán đều phải sở hữu hoàn cảnh trớ trêu khốn khổ new sa vào “nghề”này. Lan quê nghỉ ngơi Tân Châu, bên đó sông Tiền, nằm trong tỉnh An Giang. Vứt chồng!

“Vì sao?”. Lan ngậm ngùi:“Lấy nhau đẻ đưa bé mà chồng em bệnh nào tật nấy, nhậu nhẹt tối ngày. Bé emsanh ra, em nằm mà không tồn tại cơm ăn. ông chồng cứ theo chúng ta bè, có tác dụng đồng như thế nào nướng vàorượu rồi gái. Bao gồm hôm em nên đi xin cơm hàng làng ăn để sở hữu sữa cho con bú. Khóchết nước mắt anh ạ. Em đưa ra quyết định gởi bé về ngoại rồi đi làm.

Ban đầu xin vào phụ quáncho ngay gần nhà nhằm vài ngày về thăm con. Bà chủ thấy em được, xếp ra ngồi bàn tiếpkhách… dần dần thành ra như vậy này anh ạ! Em mới trở về viếng thăm con mấy hôm trước, muacho nó được vỏ hộp sữa, nhờ cất hộ má em ít tiền”.

Tôi vẫn nghe những lời thanthở của các nàng trong quả đât bia ôm đầy rẫy như nấm, nhưng đó là lần linhcảm của tôi mách bảo cô đang nói thật lòng. Từng lời nghẹn ngào ứa ra trường đoản cú trái timhéo quắt vì những xấu số phũ phàng của một kiếp người.

Chuyện của Lan đề cập mỗi lúcmột thêm cay đắng, nghẹn ngào: “Má của em cũng khổ vì bố em. Em còn lưu giữ hồiđó nuôi được nhỏ heo, ba đi nhậu thiếu thốn tiền về vác bao cám má mới tậu chịu vềchưa kịp mở, má đuổi theo giữ lại, van vỉ ba. Ba quay lại đạp má bổ lăn quayra đường, vác đi cung cấp lấy chi phí uống rượu. Heo lớn, chưa kịp kêu lái, cha về bắt bỏvào bao, vác đi.

Má sụp xuống lạy ba, emcòn lưu giữ như in lời má: “Ông ơi, ông ko thương tôi thì thôi, xin ông hãythương rước mấy đứa con!”, tía đạp má một chiếc rồi vác heo đi mất.

Lớn lên lấy chồng, chồngem ngày dần giống tía em, em sợ rồi đời em và con trẻ cũng như má em ngày xưa.Đàn ông xứ này nhậu dữ vậy anh ạ, đơn vị tan cửa nát mặc kệ! May hơn là em mới có 1đứa con, phải thoát ra kiếp làm vợ như má em khi còn kịp”…

Chỉ đề xuất vài trăm ngàn đồng, khách hoàn toàn có thể vào quán dân dã ven đồng tôm, bìa rừng nhằm vừa uống bia vừa ôm hôn tiếp viên, thậm chí là là được mơn trớn tức thì tại chòi nhậu.


Bia ôm bình dân

Dọc đường về thị xã Vĩnh Châu (tỉnh Sóc Trăng) gồm vài quán nhậu gần đồng tôm nằm trong phường Khánh Hòa. Nhà quán phần nhiều không cư trú tại đây nhưng ở tp.hồ chí minh hoặc những tỉnh kề bên đến thuê mặt bằng, tuyển tiếp viên không những nhậu giỏi mà phải biết ca cổ.

Qua khỏi mong Mỹ Thanh khoảng tầm 5 km, cửa hàng ca cổ ven tỉnh lộ 935 có khá nhiều tiếp viên đến từ An Giang, bội bạc Liêu, Trà Vinh... Trong đó chỉ vài cô tuổi song mươi, còn lại lỡ thì hoặc thôi chồng, hay ngồi bệt trước cửa đánh bài bác nhiều tiếng liền mỗi lúc vắng khách.

Những tuyến phố mại dâm và quán cafe "tới Z" ở dùng Gòn

Khi công an tập trung triệt phá tụ điểm mại dâm ở con đường này thì các nàng chuyển về con đường khác để hành nghề. Tất cả cô thì mướn xe pháo tay ga xịn chạy trê tuyến phố bắt khách.


Trong vai nông dân vừa trúng mùa tôm, phóng viên báo chí được nhà quán reviews món cua gạch ốp rang muối hạt với con kê vườn hấp bia để tu dưỡng sau phần nhiều ngày vất vả. Sau đó chủ quán quay lịch sự giục tiếp viên make up gấp nhằm tiếp khách.

Hơn 10 phút uống trợ thì chai "nóng" trong khi chờ ướp lạnh, Trang - cô nàng có nước da bánh mật tới từ Cà Mau vun màn vải vào phòng, sặc mùi hương nước hoa. Ở tuổi 30, qua "một lần đò" nhưng lại Trang vờ e ấp như đàn bà mới lớn. "Em ngồi với anh nha?", Trang hỏi rồi giới thiệu: "Cô gái chuẩn bị vô ngồi với chúng ta anh cũng dễ dàng thương… như em".

*
Nữ tiếp viên một tiệm ở huyện Thới Bình (Cà Mau) nhậu với khách hàng trong phòng ngăn bởi phên tre, rèm vải.

Không ăn diện hở hang, bốc lửa như bia ôm thành phố, tiếp viên quán bia "hương đồng cỏ nội" sinh hoạt Vĩnh Châu đa phần quần soóc, áo thun, nhậu sức nóng tình, ko đổ bia... Khi sẽ ngà say, một cô gái tên Liễu (quê Trà Vinh) trải lòng rằng đơn vị nghèo, phụ vương mất sớm, đề nghị bỏ học giữa năm lớp 9 để kiếm tiền phụ mẹ, nhưng lại 3.000 m2 đất nuôi tôm luôn luôn thất mùa, cảm thấy không được lo cho 3 đứa em.

Bốn năm ngoái cô theo đồng đội lên thành phố hồ chí minh tìm việc. Sau 3 tháng làm trong quán bia ở quận ngoại thành, Liễu trao "cái ngàn vàng" mang lại một tuổi teen con nhà giàu để đưa 30 triệu đ gửi về quê giúp mẹ nuôi em.

Từ đó, Liễu cặp bồ thường xuyên hơn cho tới ngày biết mình sở hữu thai 3 tháng. Không khẳng định được giọt máu đang có trong bạn là của ai, Liễu quyết định bỏ thai, về bên miền Tây tiếp tục viên quán bia ở cần Thơ nửa năm mới tết đến xuống Sóc Trăng tìm cửa hàng mới.

Sau 2 giờ nhậu, phiếu tính chi phí Liễu sở hữu vào chỉ rộng 700.000 đồng. Trong đó 28 chai bia 336.000 đồng (12.000 đồng/chai), con kê hấp 180.000 đồng, đĩa cua gạch rang muối bột 200.000 đồng, 4 khăn rét 8.000 đồng.

Theo công ty quán thì cua, gà, tôm tép không mua ngoài chợ mà đặt hàng bà con trong vùng cần giá rẻ, đa số lấy công làm lời. Cùng với tiếp viên, dù cuộc sống thường ngày khó khăn cơ mà ít cô làm sao chèo kéo xin thêm chi phí bo của khách. Các cô bị khách nghiền nhậu say gục trên bàn cũng chỉ được 50.000 - 70.000 đồng.

Tại Cà Mau, trước đó đường vào trung tâm thị xã Thới Bình có khá nhiều quán treo đại dương "cà phê sệt biệt". Từ khi mở rộng đường về TP.Cà Mau, các quán này thưa dần, nay chuyển sang sale cà phê võng kèm nhậu bình dân.

Một quán có tên như người nghệ sỹ cải lương mắc 4 - 5 dòng võng cạnh quầy nước ngọt. Gần phòng bếp có 2 phòng được ngăn phên tre, rèm vải. Thấy khách hàng uống nước ở thở lâu năm trên võng, bà chủ nhắc nhở vào trong uống bia với phái nữ tiếp viên "cho đời thêm vui".

"Khu vực này còn có đến 3 - 4 quán nhậu bình dân, tiếp viên ngồi với khách. Nhậu xong, anh mong mỏi chở em đi đâu cũng được", cô nàng gợi ý.

Cũng hệt như Sóc Trăng, nhậu "hương đồng cỏ nội" ở thị xã ven sông Trẹm này giá rẻ, bia chỉ 15.000 đồng/chai, đĩa cánh gà chiên 150.000 đồng. Phiếu tính tiền, chủ quán ghi PV (phục vụ) 100.000 đồng, trong đó nữ tiếp viên được phân chia 70.000 đồng.

Chợ tình lộ thiên safari world ở quận 2

Sau vài phút điều đình ngắn ngủi, người phụ nữ với bộ quần áo hở hang trèo lên xe của người đàn ông trung tuổi. Mẫu xe lao vút trong đêm rồi dừng lại giữa lùm cỏ lau hoang vắng.


Kích dục trên chòi

Vượt đại dương Tây sang huyện đảo Phú Quốc (Kiên Giang) nhậu bình dân. Được xe ôm phía dẫn, khách hàng không khó tìm tiệm ven đường CMT8 tại thị trấn Dương Đông. đa số quán này còn có tiếp viên từ đất liền ra phục vụ, tồn tại nhiều năm, xây đắp lụp xụp hoặc dựng chòi cạnh bìa rừng.

*
Chòi nhậu sinh sống Phú Quốc (Kiên Giang).

Vào cửa hàng Chị Năm, khách được dắt ra chòi, bao bọc đầy hoa download tím. Bà nhà quê An Giang cho thấy thêm quán chỉ chào bán rượu, khách hy vọng bia thì sẽ sang tiệm tạp hóa tải giùm, đá quanh đó tiền. Khi biết khách yêu cầu "chân dài", nhà quán hotline điện cho 3 cô gái khoảng 25 - 27 tuổi chạy đến. Vào chòi nhậu không tồn tại ghế, mọi người ngồi bết xuống sàn gỗ.

Theo tiếp viên thương hiệu Thủy, cô quê Vĩnh Long, sẽ thôi ck sau những lần ôm đồm nhau khi còn hỗ trợ công nhân ngơi nghỉ Bình Dương. Sau thời điểm ôm bé về quê gởi mẹ, Thủy lên tp.hồ chí minh bán bia ôm nửa năm rồi theo tàu cao tốc trên không ra huyện đảo hành nghề bán phấn buôn hương.

Hơn nửa tiếng vừa uống bia vừa vắt tay vẹo má "chân dài", khách hàng nói tất cả "nhu cầu". Nghe vậy, Thủy không phải lo ngại ôm rồi kích dục tại chỗ và khoác cho bạn teen này mày mò thân thể trước mặt các bạn nhậu.

Nhìn đồng nghiệp mơn trớn cùng khách, cô nàng quần soóc lửng áo thun xanh ngồi đối lập cũng gạch áo bạn ngồi cạnh lên ngoài bụng rồi mơn trớn. Theo tiếp viên này, cô chưa có ck nhưng mất "cái ngàn vàng" biện pháp nay 3 năm khi nên tiền gửi về quê khi gia đình có tín đồ đau bệnh.

Chiều xuống, khách gọi tính chi phí thì một cô bé tiếp viên mang lại số smartphone với lời nhắn "tối yêu cầu em phục vụ". Giống như đất liền, nhậu dân gian 3 bạn ở huyện đảo chỉ tốn 700.000 đồng cùng 300.000 đồng "lì xì" những nữ tiếp viên.

Đúng như lời bà chủ, bia không kê giá, chỉ 300.000 đồng/thùng, thịt trườn xào quả mướp đắng 150.000 đồng/đĩa, cánh con gà 120.000 đồng và rượu chuối hột 1 lít 15.000 đồng.

"Huyện hòn đảo nhiều công trình đang thi công, công nhân không ít và ko phải ai cũng lắm tiền. Tôi bán dân gian khách đến ủng hộ đều, ngày tìm vài trăm nghìn tiền lãi", công ty quán phân tách sẻ.


Quán nhậu hút khách bằng "món độc" chân dài giữa dùng Gòn

Nhậu ở thành phố sài thành thì cạnh tranh mà về sớm, tốt nhất là nhậu ở số đông quán được đầu tư kỹ lưỡng và chuyên nghiệp nhằm moi sạch mát tiền của "thượng đế". Trong những "món độc" chính là... Chân dài.


*

Ca cổ biến chuyển tướng trong quán rượu ở miền Tây

4 3 1 109

Để gợi cảm khách, hầu như quán ca cổ đông đảo tuyển tiếp viên không những xinh rất đẹp mà phải biết hát để vừa nhậu vừa tuy vậy ca mùi mẫn.

*

thâm nhập những quán cafe "tới bến" sinh sống miền Tây

7 13 -6 1115

Mặc dù đơn vị chức trách liên tiếp kiểm tra, triệt phá những điểm cafe trá hình, tuy thế ở miền Tây hiện vẫn còn đấy nhiều quán kích dục hoặc cho tiếp viên đi "tới bến" với khách hàng.

Xem thêm: Điểm Chuẩn Đại Học Ngoại Thương 2013, Đại Học Ngoại Thương Công Bố Điểm Chuẩn 2013

*

Quân đội sẵn sàng lực lượng đưa ra viện cho các trạm đăng kiểm

0

Cục xe cộ - lắp thêm thuộc Tổng cục Kỹ thuật (Bộ Quốc phòng) đang làm việc với viên Đăng kiểm vn để tăng cường lực lượng đăng kiểm viên xử lý tình trạng quá cài đặt ở Hà Nội, TP.HCM.